Sau một phen giải thích gập gềnh, Trương Mẫn An đã hiểu đuuơcj ý bọn họ.
Bọn họ là một đoàn....nghiên cứu viên động vật kì lạ?
Do ngoiaf ý muốn gặp được bạch tuộc sau đó cùng nó giao lưu một phen, thuận lợi trao đổi các đồ vật với nó để có quyền nghiên cứu. Bạch tuộc được liệt kê trong kho lưu trữ nghiên cứu của họ -- dù sao trong giới nghiên cứu động vật kì lạ của bọn họ cũng không phải có mỗi mình bạch tuộc. Đối với quả cầu màu lam, thì có một lần đồng đội của họ ăn phải vài quả do bạch tuộc vứt đi, mấy hôm sau khi trở về liền chết bất đắc kì tử*.
(*Chết bất đắc kì tử: Cái chết đột ngột, không vì nguyên nhân tự nhiên. wiktionary)
Họ muốn mang theo một viên của bạch tuộc trở về, phát hiện quả cầu màu lam kia có kịch độc.
Bạch tuộc nghe bọn họ thảo luận, đã nói "Tôi chủ động cho, không có độc."
Câu nói này có chút phức tạp.
Đến tai Trương Mẫn An có chút không ổn "Tôi vui lòng thế nào?". Thế này. Nhưng cô không hề hoảng sợ, dù sao thì cô đã ăn mấy ngày rồi.
Chẳng qua là cảm thấy thái độ của bạch tuộc đối với đám người kia vẫn rất cứng rắn.
Cô bới mấy cái xúc tu ra ôm lấy nhỏ giọng hỏi: "Có thể hay không để cho bọn họ làm cái dây mạng a? Đài căn cứ gì đó? Ôi dù sao có mạng có điện là được rồi."
Bạch tuộc để cô tự nói.
Trương Mẫn An có chút thẹn thùng. Dù sao đại khái cũng có chút công phu sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bach-tuoc-tien-sinh-mang-di/268505/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.