Ôn Nghiên tự mình lăn vào bệnh viện.
Từ chối nghe điện thoại cộng với bữa tiệc “ăn chơi sa đọa” cuối cùng cũng phải trả giá đắt. Một trận viêm dạ dày cấp tính dứt khoát chặn đứng kế hoạch phản nghịch của Ôn Nghiên.
Lần thứ hai bước ra khỏi nhà vệ sinh trong trung tâm thương mại, cậu đau bụng đến mức không chịu nổi nên đành phải ngồi xổm luôn xuống đất, gắt gao ôm bụng, môi bị cắn đến trắng bệch, trán lấm tấm mồ hôi lạnh. Lớp mồ hôi mỏng rậm rạp phủ lên làn da, như thể chỉ cần thêm một giây nữa là cậu sẽ ngã gục xuống sàn.
Xung quanh lập tức có mấy bạn sinh viên nhiệt tình chạy lại hỏi han, lo lắng cậu không khỏe, cần đưa đi bệnh viện không.
Thẩm Dược lập tức sợ tới mức hoảng hốt. Cậu ta đang gọi điện với vị hôn thê, vừa nghe tin liền cúp máy, từ đằng xa chạy như bay đến, cuống cuồng đưa Ôn Nghiên tới bệnh viện gần nhất. Thậm chí còn dùng điện thoại của Ôn Nghiên bắt được cuộc gọi mà Cố Lẫm Xuyên vừa đúng lúc gọi tới.
Lúc đó Ôn Nghiên đau đến mức không giữ nổi chính mình, giọng nói run rẩy, căn bản chưa kịp ngăn lại.
Không muốn để Cố Lẫm Xuyên biết, nhưng chuyện muốn giấu cũng giấu không nổi.
Cuộc trò chuyện chỉ kéo dài vài giây, đối phương liền dứt khoát cúp máy.
Ôn Nghiên gần như có thể tưởng tượng ra dáng vẻ Cố Lẫm Xuyên lúc đó.
Nét mặt lạnh lùng như trước khi mưa bão đổ ập đến. Cậu từng thấy vẻ mặt đó rồi, sự giận dữ bị đè nén dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-be-dang-thuong-cung-dai-lao-tan-tat-lien-hon/4863247/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.