Bùi Huyễn nằm mơ cũng chưa nghĩ đến sẽ nhận được điện thoại của thần tượng.
Thanh âm của thần tượng mềm nhẹ, dễ nghe hơn so với trong phòng phát sóng trực tiếp, cùng sự dũng cảm lưu loát hình thành tương phản mãnh liệt.
Thần tượng của tui, tiếng nói vậy mà là dạng này, thật đặc biệt.
Bùi Huyễn choáng váng, thiếu chút nữa thăng thiên tại chỗ.
Đầu óc của hắn như có mấy ngôi sao bạc bay lung tung, giọng nói cũng khô cằn "Không mạo muội."
Cửa kính cùm cụp một tiếng, Bùi Hằng đã trở lại, tây trang ngắn gọn tự phụ, vai rộng chân dài.
"Anh tôi đi ra ngoài, tôi là em trai Bùi Hằng, gọi là Bùi Huyễn. Tôi đem điện thoại cho anh tôi."
Bùi Hằng vừa trở về liền nhìn thấy em trai mặt đỏ cổ cũng đỏ, bên môi còn mang theo nụ cười ngu ngốc. Còn tưởng rằng em trai hắn yêu đương, cùng người yêu gọi điện thoại.
"Anh tôi đã trở lại, tôi đem điện thoại cho anh ấy."
Bùi Huyễn tai hồng hồng, cùng tay cùng chân mà đưa điện thoại cho Bùi Hằng.
Mắt phượng của Bùi Hằng liếc em trai một cái "Ai?"
"Quý...... Quý Trích Nguyệt."
Lời nói cũng nói không nhanh nhẹn. Bùi Hằng nghĩ tới, là nữ nghệ sĩ em trai hắn xem tổng nghệ cả ngày, cao trung liền bắt đầu theo đuổi cô ấy, ngày hôm qua xem tổng nghệ giống như còn xem đến khóc, ở trên sô pha phát cuồng "Tỷ tỷ slay!" Lung tung rối loạn.
Gần đây hạng mục tổ nghệ sĩ cũng sửa sang lại tư liệu của Quý Trích Nguyệt, đánh giá giá trị cùng độ nguy hiểm.
Bùi Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bao-hong-toi-cam-huy-chuong-the-van-hoi-olympic/1156524/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.