*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
【 Sao ta lại cảm thấy Quý Trà hoảng như vậy nhể? 】
【 Hoảng con mẹ ngươi, Trà Trà nhà chúng ta làm đến chính ngồi đến đoan 】(Kiểu đoan chính ý mọi ngừi)
"Như vậy a" Quý Trích Nguyệt khóe môi treo lên ý cười hiểu rõ "Ngọc thạch sao, rất dễ vỡ, Trà Trà, ngươi phải bảo vệ cho tốt nha."
Nghe được hai chữ "Trà Trà" này từ trong miệng Quý Trích Nguyệt nói ra, Quý Trà lông tơ dựng lên. Còn nữa, nói dễ vỡ là có ý tứ gì?
Sau khi Quý Trích Nguyệt rời đi, tâm Quý Trà loạn như ma. Làm chuyên viên trang điểm làm đơn giản một ít, mượn việc muốn thay quần áo, cho những người khác đi ra ngoài.
Hệ thống trà xanh nói với nàng ta "Gần nhất không cần mang theo ta."
"Quý Trích Nguyệt chỉ là nói nói mà thôi, không cần lo" Quý Trà có chút không xác định nói "Cô ta ngu ngốc như vậy."
"Ta vừa mới cảm nhận được sát tâm của Quý Trích Nguyệt." Ngay lúc Quý Trích Nguyệt nói "Dễ vỡ" kia, hệ thống cảm giác được Quý Trích Nguyệt muốn huỷ hoại ngọc thạch.
"Quý Trà, để an toàn, vẫn là đừng mang theo ta."
Quý Trà không cam lòng, hiện tại sự việc thật giả thiên kim sắp bại lộ, cha mẹ cũng đứng ở phía nàng ta.
Tại thời điểm mấu chốt này, một khi nàng ta không mang theo ngọc thạch, liền không có cách nào dùng công năng của hệ thống, ví như mùi thơm của cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bao-hong-toi-cam-huy-chuong-the-van-hoi-olympic/1156515/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.