Kiều Nguyệt không muốn nghĩ xấu về mọi người, nhưng cô không thể kiểm soát suy nghĩ của mình.
Mỗi lần nói chuyện với Giang Như Thu, ánh mắt anh như muốn dán vào người mình, cô xấu hổ dời đi chỗ khác, vẫn có thể cảm giác được ánh mắt như thiêu đốt ngừng trên người mình.
Hai người vốn là bạn học bình thường, xuất phát từ tình yêu, cô đồng ý đưa anh về nhà, bây giờ kẻ ức hiếp anh đã vào tù, anh có thể yên tâm.
Nhưng thay vì về nhà, anh lại đưa cô đến bệnh viện.
Kiều Nguyệt không muốn nghĩ như vậy, như thể cô tự luyến.
Nhưng cô đành chịu, anh tan học thường về nhà nhưng lần này thì không, lần này tình cờ gặp cô ở quán trà sữa, còn lừa cô, lạ nhất là thái độ của anh khi nói chuyện với cô......
"Kiều Nguyệt, Kiều Nguyệt?" Giang Như Thu nhìn thấy cô ngẩn người, gọi cô vài lần.
Kiều Nguyệt phục hồi tinh thần lại, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, vừa rồi tôi phân tâm, cậu nói gì?"
Giang Như Thu không ngại mỉm cười: "Tôi đi ra ngoài mua đồ ăn cho cậu, bác sĩ đã dặn dò cậu ăn no một chút."
Kiều Nguyệt nhanh chóng từ chối: "Không cần, quá rắc rối cho cậu, truyền nước xong, tôi sẽ về nhà ăn cơm."
Cô phản ứng cực nhanh, nhìn dáng vẻ như muốn phủi sạch mối quan hệ với anh, khiến trong lòng anh nén giận.
Mặt anh không thay đổi, hỏi: "Bụng của cậu không đau à?"
Kiều Nguyệt gật đầu: "Ừ, không đau."
Anh tiếp tục hỏi: "Ở một mình có sao không?"
Kiều Nguyệt bây giờ ước có thể một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ban-trai-toi-tro-thanh-ma/1659699/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.