Editor: Bầu
Chương 11: Ghen tuông (3)
Chiếc lọ cắm hoa vẫn nằm trên bệ cửa sổ, tựa vào tấm rèm che nắng. Những bông hồng rực rỡ rơi trên mặt đất, những cánh hoa vỡ nát như giọt máu, bị nghiền nát không thương tiếc, nhuộm đỏ.
Xinh đẹp và tàn nhẫn, như trên bàn, Giang Như Thu khóe miệng bĩu môi cười.
Thức ăn trên bàn là do anh làm từ sáng, Kiều Nguyệt ăn ít, bây giờ chỉ còn hơn một nửa, anh chậm rãi ăn hết những gì còn sót lại của cô, nhìn người phụ nữ đứng cứng đờ bên cửa.
"Kiều Kiều, anh không thích hoa hồng đó."
Tay Kiều Nguyệt vẫn đặt trên nắm cửa, nghe xong lời này, cô nhìn thấy bông hồng đã bị bóp nát thành rác, khóe miệng hoàn toàn đông cứng, cô nhanh chóng nói: "Em tự mua hoa này."
Vẻ mặt Giang Như Thu không thay đổi, "Ồ." Anh không tin lời cô nói, hỏi tiếp: "Vẫn ăn à?"
Kiều Nguyệt lắc đầu, vặn nắm cửa, "Em, em không mở được."
"Muốn đi không?" Anh hỏi.
"...... Ừm, em cần mua một vài thứ."
Giang Như Thu đi về phía cô.
Kiều Nguyệt có chút căng thẳng, không thể giải thích được, cô lùi về phía sau vài bước, dừng lại cho đến khi lưng chạm vào cánh cửa và không còn đường lui.
Cô không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Giang Như Thu vẫn đối với cô rất tốt, thậm chí còn tốt hơn trước, nhưng vài hành động của anh khiến cô run cả người, nguyên nhân là do sợ hãi.
Trước đây anh thường nhìn vào điện thoại của cô, nhưng chưa bao giờ cho cô cảm giác ngột ngạt như đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ban-trai-toi-tro-thanh-ma/1659693/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.