Đạo diễn Tôn khá gầy và đen, vóc người cũng không cao, ông mang mắt kính, trông giống người Địa Trung Hải. 
Sau khi đạo diễn Tôn nói xong, đến phiên các nhà sản xuất lên tiếng. 
Vân Cẩm không để ý mấy chuyện này lắm, lúc nãy cậu không ăn cơm nên đã đói bụng, đầu cũng hơi choáng váng nhưng cậu vẫn ngẩng đầu, giả bộ như đang nghe. 
Bỗng nhiên, Vân Cẩm cảm giác sau lưng mình có người chạm vào mông cậu. 
Nói đúng ra là mông bị người ta nắn một chút. 
Vân Cẩm quay đầu, nhìn thấy khóe miệng giật giật của Lương Hoài thì lạnh mặt hỏi: “Sao anh lại ở đây?” 
Anh ta lập tức trợn to hai mắt giống như vừa gặp quỷ: “Chẳng phải tôi mới là người nên hỏi những lời này sao?” 
Sau đó, có người đã trả lời câu hỏi này thay cho cậu. 
Người chủ trì đứng trên sân khấu nhiệt tình nói: “Tiếp theo đây, xin mời nam chính của ‘Vô Nguyệt’ chúng ta - Lương Hoài lên sân khấu.” 
“Nhường chút.” Lương Hoài lạnh giọng nói. 
Ống kính vừa chĩa vào người anh, trên mặt Lương Hoài đã lập tức nở một nụ cười mỉm. 
Vân Cẩm tránh ra, cậu không dám tin nhìn Lương Hoài, anh là nam chính sao? 
Rõ ràng chẳng có tin tức nào về chuyện này, tại sao lại là anh chứ. 
Nếu Vân Cẩm biết nam chính của bộ phim này là Lương Hoài, có đánh chết cậu cũng không nhận. 
Đạo diễn Tôn cười vỗ vai Lương Hoài: “Tiểu Hoài, may là lần này có cậu tới giúp cứu nguy.” 
Nam chính trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448321/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.