Lúc này Phó Thời Văn nhìn trái nhìn phải, lông mày nhăn thật chặt. 
"Xin hỏi ngài đang tìm gì sao?" Vân cẩm nhỏ giọng hỏi. 
Phó Thời Văn cau mày nhìn vân cẩm: "Hai người ngủ cùng một giường?" 
"Đúng—— a, không phải, không phải.” Nhìn sắc mặt Phó Thời Văn càng thêm dọa người, Vân Cẩm nuốt một ngụm nước miếng, liên tục nói vài lần không phải. 
"Vây cậu ngủ chỗ nào?" 
"Tôi, tôi ngủ phòng bên kia." Vân Cẩm mù quáng chỉ vào một căn phòng. 
Khi Phó Thời Văn quay đầu lại, Quý Kha đã ra khỏi nhà vệ sinh. 
"Đi thôi." 
"Được!" 
Ngay khi Phó Thời Văn nói chuyện với Quý Kha, biểu cảm trên mặt giống như gió xuân tháng ba. 
Vân Cẩm: ........Tim mệt quá. 
… 
Quý Kha lái xe, Phó Thời Văn tưởng sẽ về, dọc theo đường đi đều rất vui vẻ, không ngờ Quý Kha lái xe vào bệnh viện huyện. 
"Tới chỗ này làm gì?" 
"Miệng vết thương trên đầu anh bị nứt ra rồi, cần phải xử lý." 
Quý Kha dừng xe tại bãi đỗ xe bệnh viện, đưa Phó Thời Văn vào bệnh viện. 
Người khám bệnh cho Phó Thời Văn là một bác sĩ trực ca đêm. 
Sau khi bác sĩ đã biểu rõ tình huống của Phó Thời Văn, không nhịn được trách mắng Phó Thời Văn, nào có người bệnh nào như vậy, vừa phẫu thuật xong đã chạy lung tung. 
Phó Thời Văn đâu chịu nổi mắng, vốn khó chịu vô cùng, nhưng khi nhìn thấy Quý Kha bên cạnh lộ ra vẻ mặt lo lắng, trong lòng lại hơi hưởng thụ. 
Sau khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448313/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.