Vân Cẩm rất thích phòng của Qúy Kha, căn phòng nằm ở vị trí đón ánh nắng. Cuối ngày cả căn phòng dường như đầy ắp mùi nắng cùng sự ấm áp sau một ngày dài.
“Qúy Qúy, phòng của tôi ẩm quá, tối nay tôi có thể ngủ phòng cậu được không?”
“Tôi không thích ngủ chung với người khác.” Qúy Kha thờ ơ từ chối.
Vân Cẩm buồn bã nhìn Qúy Kha, giống như một tiểu tức phụ nhi đáng thương: “Qúy Qúy, cậu thật là lãnh đạm, nói lảm nhảm, cậu lại còn từ chối tôi, một mỹ nam xinh đẹp.”
“Cậu bình thường một chút đi.” Qúy Kha cau mày, liếc nhìn Vân Cẩm.
“Cậu thực sự không có chút hứng thú gì cả.” Vân Cẩm ngồi dậy.
“Ánh mắt của Phó Thời Văn hôm nay hơi lạ, Qúy Qúy, cậu có cảm thấy anh ta là đang để ý tới cậu không?”
Ánh mắt Phó Thời Văn nhìn chằm chằm vào Qúy Kha quá thẳng thắn, Vân Cẩm là người rất bất cẩn, không để ý tiểu tiết vậy mà cậu ta cũng nhận thấy điều kì lạ trong ánh mắt thẳng thắn đó.
Qúy Kha xoa tóc với giọng điệu lạnh lùng: “Tôi không biết.”
“Qúy Qúy, hồi sáng khi nhìn thấy anh ta tôi vẫn luôn cảm thấy anh ta có chút rất quen mắt, như thể tôi đã từng anh ấy ở đâu đó. Tôi khi nãy đã đi thăm dò một chút. Cậu đoán xem anh ta là ai?”
“Không quan tâm.”
Vân Cẩm hào hứng nói: “Hóa ra anh ấy là chủ tịch của Tập đoàn Phó thị, wow, Qúy Qúy, cậu có muốn nghĩ đến việc tìm một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448263/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.