"Ừ, tôi thấy rồi, cậu ta quả thật rất kinh ngạc.
"Có thể nào là người trước kia cậu quen biết không?" Vân Cẩm hỏi.
"Chắc vậy." Quý Kha lái xe, “Thắt dây an toàn vào."
"Quý Kha, trước kia cậu là người như thế nào?" Vân Cẩm tò mò nhìn chằm chằm Quý Kha, "Chắc chắn là học sinh giỏi lạnh lùng! Hẳn là có nhiều người thích lắm nhỉ?"
Quý Kha đánh tay lái, mặt không biểu tình nói: "Không phải cậu uống say à?"
"Say, nhưng không hoàn toàn say, có hơi chóng mặt." Vân Cẩm chỉnh ghế dựa ngả ra sau, ngáp một cái.
"Ngủ một lát đi, sáng mai bảy giờ đúng sẽ xuống lầu."
Vân Cẩm dùng ánh mắt ai oán mà nhìn thoáng qua Quý Kha: "Kẻ bóc lột ác độc."
Quý Kha cong khóe miệng cười cười.
Vân Cẩm vô tư, ngày thường tùy tiện, chẳng để tâm thứ gì trong lòng, chỉ ngồi trên xe một lúc đã ngủ thϊếp đi.
Xe chạy như bay trên đường lớn, ban đêm ánh đèn bị kéo thành từng tia sáng chói.
Trong dòng xe cộ tấp nập, Quý Kha rũ mắt xuống.
Cậu đã từng như một đứa ngốc, một đứa ngốc bị lừa đến xoay vòng vòng.
...
"A Du, tôi đã trở về."
Phó Thời Văn đặt áo khoác trên giá treo mũ áo, bước về hướng sô pha, nhìn chàng trai trẻ nằm ngủ trên sô pha.
Phó Thời Văn cúi đầu hôn hôn chàng trai, sau đó nhẹ nhàng bế chàng trai lên đặt trên giường.
Thỏ con ngồi ngay ngắn một bên, nhìn Phó Thời Văn kêu thầm thì.
Phó Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448254/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.