Vì đến gần sông, Văn Thanh Nhạc đi bắt một ít cá, nhìn thấy Kỷ Văn Lê cũng đã mang về một ít hoa quả và thịt.
Văn Thanh Nhạc có ý đồ đem cá phân cho Kỷ Văn Lê một ít, Kỷ Văn Lê không nhận, mà một mình bắt đầu nhóm lửa nướng thịt. Cuối cùng vẫn là Thời Lãng nhận mấy con cá Văn Thanh Nhạc đưa cho Kỷ Văn Lê mới xong chuyện.
Thời Lãng khuyên nhủ: "Anh nên coi cậu ta như một công cụ hình người. Đừng có quá nhiều gánh nặng tâm lý về công cụ hình người này. Càng để tâm thì càng để bụng đúng không?
Văn · công cụ người · Thanh Nhạc: "......"
Tôi nghe được đấy nhé, mấy người cứ thế mà nói trước mặt tôi là sao!!!???
Kỷ Văn Lê tuy rằng nhận lấy cá, nhưng cũng không tính làm đồ ăn cho Văn Thanh Nhạc, Văn Thanh Nhạc chỉ có thể tự mình làm.
Văn Thanh Nhạc không sốt ruột, cậu tạm thời khôi phục thân phận tự do, đứng ở bên cạnh Kỷ Văn Lê câu được câu không cùng Kỷ Văn Lê đáp lời: "Thịt xử lý như thế này sao?" "Tôi cảm thấy móng vuốt cần được xử lí kĩ hơn"
Nắng hè, giọng điệu của người này, ngay cả cách nói chuyện, mọi thứ đều quá quen thuộc, khiến Kỷ Văn Lê dường như quay về quá khứ.
Văn Thanh Nhạc luôn thích nghĩ ra ý tưởng khi anh nấu ăn, lúc đó anh rất vui và sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng mọi yêu cầu quái đản của Văn Thanh Nhạc.
Kỷ Văn Lê nghĩ rằng mình đã đủ cảnh giác, nhưng lúc này vẫn mất trí, con dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tim-duong-chet-thi-xuyen-ve-roi/1660629/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.