Thấy cô nhìn người đàn ông bên cạnh mình chằm chằm, vị thiếu gia kia đứng chắn trước mặt cô.
"Này cô chủ nhỏ, tôi mới là khách hàng của em mà. Em mau gói cho tôi một lẵng hoa hồng tím mà em nói đi."
Ninh An chợt bừng tỉnh, không ngờ bản thân mình lại thất thố nhìn người đàn ông đó lâu như vậy.
Mà tên công tử này, thật sự định mang Lavender rose tặng bố anh ta hay sao?
Cô mặc kệ, đã nói và giải thích kĩ càng rồi, anh ta không nghe thì cũng chẳng còn cách nào.
Vừa cắm hoa cô vừa như kẻ mất hồn, thỉnh thoảng liếc nhìn tới người vệ sĩ kia. Anh đứng đó vững như bàn thạch, hai tay chắp sau lưng, đầu giữ thẳng nhìn về phía trước, chẳng để ý gì đến cô.
Hai mươi phút sau, dưới bàn tay điêu luyện nhanh thoăn thoắt, rất nhanh hoa đã được chuẩn bị xong. Vị thiếu gia kia đưa thẻ quẹt đồng thời nhét một chiếc danh thiếp vào tay cô:
"Tôi là Hàn Tuấn. Cô chủ nhỏ, tôi có thể biết tên em không?"
Khách đã hỏi thì không thể không trả lời, huống hồ cũng không phải thông tin gì riêng tư, chỉ là một cái tên:
"Tôi là Ninh An. Hoan nghênh quý khách lần sau lại đến."
Cô cũng chỉ thuận miệng nói ra như với bao người khách khác, nhưng anh ta có vẻ lại coi đó là lời mời gọi:
"Em yên tâm, sau này có mua hoa tôi cũng chỉ đến tiệm của em."
Anh ta rút ra một bông từ lẵng hoa cô vừa cắm, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-anh-ay-chet-di/2786872/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.