Ninh An mất đi ý thức, cô chỉ mơ mơ hồ hồ cảm nhận có ai đó nắm chặt lấy mình, lại mơ mơ hồ hồ cảm nhận môi mình như có vật nặng đè lên, có khí thổi vào, hình như xung quanh còn có âm thanh ồn ào rất khó chịu.
Cô sặc nước, khẽ mở đôi mắt nhập nhoè ra, cái gì cũng không nhìn rõ ngoài một mảng ngực áo sơ mi trắng đẫm nước trước mặt, chân tay bủn rủn rồi ngất đi lần nữa.
Khi tỉnh lại, cô đã thấy mình nằm trên giường trong bệnh viện, trên người đã thay một bộ quần áo bệnh nhân sọc xanh sọc trắng. Hình như đây còn là phòng bệnh riêng, có vẻ rất đắt đỏ.
Cô còn phải dành tiền nuôi Sankayou, không muốn lãng phí vào phòng bệnh xa hoa này đâu.
Vừa đặt chân xuống giường, cánh cửa phòng bệnh đã mở ra, Hàn Tuấn cùng Lý Tử Đằng đi vào, tay anh còn xách một giỏ hoa quả, tiến tới đặt lên bàn rồi lùi về sau.
Còn Hàn Tuấn cầm bó hoa hồng đỏ dí vào tay cô, khuôn mặt công tử bột nhíu lại ra vẻ áy náy, miệng cất lời nghiêm túc:
"Cô chủ nhỏ, xin lỗi em. Vì tôi mà em gặp rắc rối như vậy. Em yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp em chủ trì công đạo."
Chủ trì công đạo cái đầu anh! Anh tránh tôi xa một chút là tự khắc cuộc đời tôi sẽ bình yên ngay mà thôi.
Khi anh ta còn đang ba hoa, cửa phòng lại lần nữa bật mở theo cái cách khiến người bên trong giật thót tim.
"Rầm"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-anh-ay-chet-di/2786865/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.