Hôm sau, Văn Ninh vẫn đi học. Kể từ lúc xuất hiện trước cổng trường, cậu vẫn luôn là tiêu điểm chú ý và chỉ trích của mọi người. Không một ai dám lại gần cậu đứng xa xa, tụm năm tụm ba, chỉ chỉ trỏ trỏ.
"Đừng để ý họ làm gì cả." Quý Hòa đi bên cạnh Văn Ninh lạnh nhạt nói.
Văn Ninh im lặng, vờ như không thấy hắn.
Hai bọn họ đi hết sảnh tầng một rồi lên cầu thang. Vừa hay không có ai lên xuống, Văn Ninh mới nhân lúc này nói với Quý Hòa: "Chuyện đó để sau đi. Hôm qua tôi đi qua đây, đã gặp nữ quỷ đó..."
"Ừ. Cô ta đang đứng sau cậu kìa." Quý Hòa thở dài.
Cả người Văn Ninh lạnh toát: "Thật... Thật à?"
Dứt lời thì cậu ngửi thấy mùi thi thể ghê rợn quen thuộc, thế là im bặt không nói gì nữa.
"Oán khí nặng quá, chắc là chết oan." Quý Hòa bình tĩnh nói với Văn Ninh, đoạn quay người lại, nhìn chằm chằm vào nữ quỷ phía sau cậu, nói với cô ta. "Đừng đụng vào cậu ấy, chúng ta nói chuyện một chút đi. Đều là quỷ, ai mạnh ai yếu cô rõ mà đúng không?"
Nữ quỷ mang theo sự nghi hoặc mà gật đầu. Cùng lúc đó, Văn Ninh bước vội mấy bậc, sau đó cũng quay người lại, đứng sau lưng Quý Hòa.
Không đợi Quý Hòa truy hỏi, nữ quỷ đã tự giác nói: "Tôi vẫn luôn ở dưới ao nước sau lớp học, một thời gian trước mới bị thứ gì đó gọi ra."
Văn Ninh nghĩ đến bùa chiêu ma ai đó đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-an-trai-ngot-toi-bi-quy-an-/3408783/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.