Văn Ninh về tới lớp đưa phấn cho thầy rồi mà tâm trí vẫn luôn như đi trên mây, mãi tới khi quay lại chỗ ngồi thì cậu mới phục hồi lại tinh thần một chút. Bởi vì cậu thấy được hình bóng quen thuộc đang khoanh tay đứng dựa vào tường, ngay sát chỗ cậu đang ngồi. Đó là Quý Hòa.
Ban ngày mà Quý Hòa còn đi theo cậu tới lớp học, cậu thực sự hết cách với hắn rồi.
Văn Ninh bình tĩnh ngồi vào chỗ của mình, coi Quý Hòa bên cạnh như không khí. Nhưng Quý Hòa lại không thích im lặng, mở miệng nói nguyên nhân mình xuất hiện ở đây: "Tôi ẩn thân trong quyển vở của cậu..."
Hắn cũng chẳng ngại sân khấu vắng lặng, tự nói một mình: "Tôi cũng thấy Quý Dương rồi..."
"..."
"Chẳng lẽ tôi thật sự là anh trai nó sao?"
"..."
"Tôi không thể đi đầu thai, chắc hẳn vì lưu luyến người nhà, nhỉ?"
"..."
"Thật ra tôi phát hiện, cậu rất quen thuộc, hình như tôi từng gặp cậu ở đâu rồi thì phải."
Văn Ninh nghe hắn lải nhải bèn viết lên giấy nháp: Sao anh không nói là anh quen tổng thống Mỹ luôn đi.
Đối phương còn chưa kịp đáp lại thì Văn Ninh đã viết tiếp: Anh ra sân trường nói chuyện với gốc cây đi, ở đây tôi không tập trung học được.
Quý Hòa: "..."
Hắn còn chưa kịp nói gì thì người ngồi cùng bàn với Văn Ninh đã nói: "Đệch, sao tao cảm giác ngồi gần mày như gần cái máy lạnh vậy?"
Văn Ninh âm thầm liếc nhìn Quý Hòa bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-an-trai-ngot-toi-bi-quy-an-/3408776/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.