Nỗi bất an xâm chiếm tâm trí Văn Ninh, cậu bắt đầu hối hận vì đã không ngăn em họ đi chơi. Nếu không may mà nó xảy ra chuyện gì, cậu cũng không thể giải thích với cậu mợ mình.
Văn Ninh gọi cho một đứa nhóc ban nãy rủ em họ đi chơi. Cũng may là trước kia khi cậu mới đến tụi nhỏ thấy cậu đẹp trai nên hâm mộ, đứa nào đứa nấy thi nhau xin phương thức liên lạc.
Đầu bên kia bắt máy rất nhanh, giọng thằng Thành lớp tám vang lên: "Dạ, anh Ninh gọi em làm gì thế?"
Văn Ninh hỏi thẳng nhóc: "Lúc tối nhóc với một đứa nữa rủ Vũ Quang nhà anh đi đâu, sao giờ chưa thấy nó về?"
Thằng Thành nghe vậy thì hú hồn, lắp ba lắp bắp hỏi lại: "Anh... Anh... Anh ấy còn về trước tụi em mà?"
"Nó về một mình?" – Văn Ninh lập tức bắt được trọng điểm, lại có chút cáu gắt: "Tóm lại là mấy đứa đi đâu?"
Thằng Thành mếu máo như sắp khóc tới nơi: "Bọn em... Bọn em đi nhà bạn anh Quang lập team chơi game, lúc về đến nhà ông trưởng thôn thì hai đứa em đi xem... xem người ta làm đám ma, còn anh ấy thì về trước rồi."
"Mấy đứa này, lúc đi thì tụi mày chở nó, nếu về trước chẳng phải nó tự đi bộ về à?"
Văn Ninh đỡ trán rồi cúp máy. Cậu đi lấy thêm cái áo khoác mặc vào, rồi lấy đèn, cầm ô, mở cửa chuẩn bị đi ra ngoài.
Quý Hòa im lặng đứng một chỗ nãy giờ cũng đi theo sau, hỏi: "Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-an-trai-ngot-toi-bi-quy-an-/3408773/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.