Tiếng cười này của Hoắc Trạch quá bất ngờ, thoải mái, gần như trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào hắn.
Diệp Lạc Dao vốn đang nhịn cười, nghe thấy tiếng cười này của Hoắc Trạch cũng mang theo kinh hãi mà quay đầu.
【 Anh ba, anh đang cười gì vậy? 】
【 Bầu không khí, trường hợp hiện tại có thể tùy tiện bật cười sao?! 】
Không chỉ có Diệp Lạc Dao, toàn thể Hoắc gia cũng chĩa ánh mắt về hướng Hoắc Trạch.
Bị nhiều người cùng lúc nhìn chằm chằm như vậy, Hoắc Trạch chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Đặc biệt là hắn vẫn dùng khóe mắt thấy Sở Thừa cũng đang nhìn sang bên này.
Hoắc Trạch trong lòng hốt hoảng.
Trong chớp mắt, hắn đột nhiên phản ứng lại, cầm điện thoại chuyển cho Hoắc Yến: "Anh hai, anh xem ha ha ha ha ha ha ha, bọn họ mở tiệc ăn mừng vậy mà còn dùng bánh kem bôi mặt! Cười chết em rồi ha ha ha ha ha ha ———."
Hoắc Yến: "........."
Một chuyện bình thường đến mức không thể bình thường hơn cũng khiến chú cười lớn như vậy à?
Chân mày Hoắc Yến điên cuồng giật giật, nhưng lúc này không phải là lúc để Hoắc Trạch phá hỏng, chỉ có thể thi triển kỹ năng diễn xuất dày công tôi luyện của mình: "Ha ha ha, quả thật rất buồn cười."
Mẹ Hoắc cũng kịp thời mở miệng trợ giúp: "Để mẹ xem thử."
Hoắc Trạch vội vàng đưa điện thoại màn hình tối thui qua.
Mẹ Hoắc cầm điện thoại, cười nhẹ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-am-thanh-noi-tam-cua-nguoi-qua-duong-giap-bi-lo-duoc-ca-nha-sung-ai/3383047/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.