Bóng dáng chạy vào phòng vệ sinh của Tống Ngọc quá mức thảm hại, sau khi Diệp Lạc Dao bật cười, những người có mặt cũng đều không nhịn được phì cười.
Chờ mọi người đều cười xong, mẹ Hoắc mới hắng giọng nói: "Nếu không để mẹ đi an ủi nhé?"
Diệp Lạc Dao lau nước mắt trên khóe mắt vì cười.
【 An ủi làm gì? Nói với tiểu thanh mai mặc dù "trứng bồ câu" có cuộc đời không mấy thuận lợi trải qua nhiều điều nhưng đó đều là quá khứ? 】
【 Hay là định kể tỉ mỉ cho tiểu thanh mai nghe nhật ký phiêu lưu của trứng bồ câu? 】
【 Không được, mình lại sắp không nhịn được cười nữa rồi ha ha ha. 】
Cả nhà đều cùng ngước mắt nhìn về hướng mẹ Hoắc.
Thật ra đi kể một chút về trải nghiệm của trứng bồ câu cũng được, bọn họ xác thực có chút mong chờ.
Cho nên phải đi sao?
Mẹ Hoắc bỗng đứng dậy, nếu mọi người đều mong chờ, vậy bà đương nhiên phải tỉ mỉ kể lại trải nghiệm của trứng bồ câu cho Tống Ngọc nghe, dù sao người ta đã đeo chiếc nhẫn trước mặt bà, sao mình có thể dễ dàng bỏ qua chuyện này được?
Nhưng mà mấy lời này mọi người biết rõ trong lòng là được, trên mặt mẹ Hoặc vẫn tươi cười: "Dù sao cũng là khách, mẹ vẫn nên đi xem thử."
Diệp Lạc Dao giỏi nhất là đoán ý qua lời nói và sắc mặt, không bỏ lỡ biểu cảm nào trên gương mặt của mẹ Hoắc, thấy vậy lập tức trở nên hưng phấn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-am-thanh-noi-tam-cua-nguoi-qua-duong-giap-bi-lo-duoc-ca-nha-sung-ai/3375966/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.