"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ———."
Gần như ngay khi Tống Triết Hàm vừa dứt lời, trên hành lang yên tĩnh liền vang lên tiếng cười khoa trương của Lê Tư Viễn.
Diệp Lạc Dao mím chặt môi, miễn cưỡng không để bản thân cười ra tiếng như Lê Tư Viễn, nhưng khóe miệng cậu vẫn không chịu khống chế điên cuồng cong lên, căn bản không ngăn được.
Lưu Nghiên vẫn chưa hiểu chuyện gì, có chút không hiểu hiện tại đang có chuyện gì, chỉ có thể dùng ánh mắt nghi hoặc dò hỏi Dương Kỳ.
Dương Kỳ nào dám đối diện với Lưu Nghiên?
Tống Triết Hàm chỉ thiếu điều chưa nói thẳng cô vừa ở trong phòng vệ sinh nôn mửa, cô căng thẳng đến mức trên trán toát ra một tầng mồ hôi, qua hồi lâu mới lộ ra một nụ cười cứng ngắc, khó khăn nói: "Trò đùa này không buồn cười đâu, còn có chắc vừa rồi cậu nghe nhầm rồi......."
"Tôi nghe nhầm rồi?" Tống Triết Hàm nhướng mày, giọng điệu chân thành: "Không thể nào, vừa rồi hành lang yên tĩnh như vậy, tôi chắc chắn không nghe nhầm đâu, nhưng chị Dương Kỳ, nếu như chị không khỏe, nhất định không được giấu bọn tôi đâu đó."
"Đúng." Lê Tư Viễn đúng lúc này cũng cười xong rồi, hiếm khi khách khí nói: "Nếu như thật sự có chỗ nào không thoải mái, nếu không vẫn nên đi bệnh viện xem thử đi?"
【 Đi bệnh viện? 】
【 Dương Kỳ nào dám đi! 】
【 Chưa kể cô ấy chăn bản không khó chịu chỗ nào, nếu cô ấy thật sự đi bệnh viện bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-am-thanh-noi-tam-cua-nguoi-qua-duong-giap-bi-lo-duoc-ca-nha-sung-ai/3354067/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.