Tần Diệu có muốn cười hay không thì ba Hoắc mẹ Hoắc không biết, dù sao khóe miệng bọn họ cũng nhếch lên cả rồi.
Nghe Diệp Lạc Dao nói như vậy, xác thực là một tống nghệ rất thú vị!
Nhiệt huyết bọn họ đều dâng trào rồi đây.
"Tần tổng, ký hợp đồng đi!" Diệp Lạc Dao hơi nhướng chân mày, thái độ sảng khoái, thay đổi do dự trước đó.
【 Có thể tập hợp nhiều người thú vị như vậy lại với nhau, Tần tổng cũng có chút năng lực. 】
【 Mình bắt đầu mong chờ ngày ghi hình tống nghệ rồi! 】
Tần Diệu: "........"
Kiểu khen ngợi này....... Hắn thật sự rất không cần!
Tay cầm hợp đồng của Tần Diệu hơi siết chặt, cho đến khi ánh mắt mang theo nghi ngờ của ba Hoắc mẹ Hoắc chuyển qua, Tần Diệu mới dùng ngón tay hơi run rẩy lấy hợp đồng ra đưa đến trước mặt Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao liếc nhìn hợp đồng lại ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tần Diệu, trong lòng lẩm bẩm:
【 Sao nhìn Tần tổng không được vui lắm? 】
【 Hay là tính tình hắn vốn dĩ đã nghiêm túc, không thích cười? 】
Có lẽ là vậy.
Tần Diệu nhắm mắt.
Nhưng mà, có lẽ Tần Diệu xác thực nên cười, suy nghĩ tích cực, tình huống hiện tại chỉ là chương trình du lịch biến thành ruộng dưa thôi, tốt hơn so với tống nghệ vạch đen trước đó, không phải sao?
Huyệt thái dương của Tần Diệu đập thình thịch, biểu cảm có một loại cảm giác oanh liệt coi thường cái chết.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-am-thanh-noi-tam-cua-nguoi-qua-duong-giap-bi-lo-duoc-ca-nha-sung-ai/3350329/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.