Đương nhiên không kịp rồi.
Hoắc Yến đã bị tiếng hát đứt quãng tra tấn hơn 20 phút, gặp được cứu tinh liền không bỏ qua cho hắn, vội vàng mở miệng nói: "Mau, Tiểu Dao, Tần tổng đến rồi, em mau gọi một tách cà phê cho Tần tổng đi!"
Tiếng hát lạc điệu trong đầu nháy mắt dừng lại.
Hoắc Yến thở phào nhẹ nhõm.
Tần Diệu cũng thả lỏng, bước vào ngồi xuống đối diện hai người.
Diệp Lạc Dao nhìn Tần Diệu như đang nhìn thấy nhân dân tệ biết đi, nở nụ cười xán lạn: "Tần tổng thích uống cái gì?"
【 Kiếm tiền kiếm tiền kiếm tiền ~~~~ phát tài rồi! Âu ye ~~~~~ 】
Tần Diệu nhắm mắt, tốt xấu gì thì giọng ca ác độc đã không còn nữa.
Hoắc Yến nghiêng đầu, lén lút đưa tay xoa xoa lỗ tai.
"Americano là được." Tần Diệu hít sâu một hơi.
Diệp Lạc Dao gật đầu, thuần thục gọi đồ uống.
Vì không còn tiếng hát cuồng dã hành hạ nữa, Hoắc Yến quyết định nhanh chóng giải quyết cuộc trò chuyện ngày hôm nay, thậm chí không thèm nói móc Tần Diệu mà vào thẳng chủ đề: "Tần tổng, chúng tôi sẽ vào thẳng vấn đề, trực tiếp nói chuyện làm ăn đi."
Tần Diệu cũng có ý này, không dám lơ đãng thêm.
Vì thế, hai người đàn ông giỏi trong việc đàm phán chỉ tốn vỏn vẹn thời gian hai phút là thảo luận xong toàn bộ mọi việc.
Cho đến khi Hoắc Yến và Tần Diệu bắt tay nói "Hợp tác vui vẻ", Diệp Lạc Dao vẫn còn có chút mơ hồ, ánh mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-am-thanh-noi-tam-cua-nguoi-qua-duong-giap-bi-lo-duoc-ca-nha-sung-ai/3325567/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.