Động tĩnh trên gác lửng quá lớn, ở phía dưới đương nhiên cũng nghe thấy.
Tô Thụy cau mày, hắn đã thành khẩn như vậy rồi, vậy mà mẹ Hoắc còn mang theo bảo tiêu phòng bị y, y cười nhạt một tiếng: "Ngài quá cẩn thận rồi."
Khi mẹ Hoắc chủ động liên lạc với Tô Thụy, Tô Thụy đã nhận thức được mọi việc dần dần vượt khỏi tầm kiểm soát của y.
Tô Thụy vốn cho rằng Hoắc gia khác với những hào môn khác, sẽ không hạn chế quyền tự do cá nhân như Hà gia đối với Hà Thời.
Kết quả không ngờ tới, hào môn đều cùng chung một loại đức hạnh.
Hà gia như vậy, Hoắc gia cũng thế.
Bây giờ mẹ Hoắc đã tìm đến cửa, vậy Tô Thụy còn tiếp tục dây dưa cùng Hoắc Yến thì cũng không còn ý nghĩa gì nữa, không bằng nhân lúc này kết thúc sớm chút.
Vì vậy, dù có chút hối tiếc nhưng Tô Thụy vẫn nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, trước khi gặp mặt cũng đã nghĩ cách đòi hỏi lợi ích tối đa nhất cho chính mình.
Hoắc gia chẳng qua chỉ có một yêu cầu duy nhất —— làm mình rời khỏi Hoắc Yến.
Chi bằng Tô Thụy chủ động nhắc đến chuyện rời khỏi Hoắc Yến, miễn là Hoắc gia cho y đủ tiền.
Tô Thụ y chỉ không nghĩ tới mình thành thật như vậy, mà mẹ Hoắc vẫn có sự phòng bị, may mắn ngày hôm nay cũng không phải y không có chuẩn bị.
Tô Thụy lập tức lạnh giọng: "Tôi đã đưa ra yêu cầu muốn tiền, sau khi lấy được tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-am-thanh-noi-tam-cua-nguoi-qua-duong-giap-bi-lo-duoc-ca-nha-sung-ai/3319741/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.