Chương trước
Chương sau
Cung Trạch Ngọc chỉ nghĩ nói như vậy sẽ khiến tình huống đỡ xấu hổ, không ngờ lại thốt ra một câu khiến Trình Kha Nhiên muốn đột tử ngay tại chỗ.
Lúc đó Trình Kha Nhiên quá hưng phấn, chỉ vì nhớ nhung giấy hôn thú nên mới mang đi khoe khoang, lại quên mất ở đây có đương sự Diệp Triệu.
Hôn nhân khiến đầu óc người ta vui đến ngu người.
Diệp Thiệu cũng cúi đầu nhìn, giấy hôn thú đang để trong túi ngực, từ lúc ngắm nghía trong xe xong hắn đã cất ở chỗ này, vì sợ để ở túi quần sẽ bị rơi ra mất.
Quay đầu nhìn sang Trình Kha Nhiên, không phải cậu ấy cũng chỉ vứt bừa vào cặp sách thôi sao?
Trình Kha Nhiên mặt lạnh tiếp lời: "Là thiệp cưới bạn bè mời em thôi."
Cung Trạch Ngọc "à" một tiếng, quay sang hỏi tiếp: "Thế của mày là gì đấy?"
Diệp Thiệu không hề nghĩ ngợi nói: "Bạn bè kết hôn, đưa thiệp mời."
Trình Kha nhiên "......"
Mặt của Đồ Lũng ở phía kia cũng biến dạng rồi, đó là giấy hôn thú hàng fake mà Trình Kha Nhiên làm, nhỡ mà rơi ra thì....
Trình Kha Nhiên có tài diễn cứu nguy đỉnh vậy mà sao không đi đóng phim đi?
Diệp Thiệu đầy hứng thú quay đầu nhìn Trình Kha Nhiên: "Cậu cũng có bạn bè kết hôn à? Biết đâu là cùng một hôn lễ đấy."
Ý muốn nói là mở thiệp mời ra xem.
Trình Kha Nhiên không nhìn vào hắn: "Không phải, là bạn học của tôi kết hôn, chúng ta không phải là người cùng khóa."
Diệp Thiệu "......"
Người này ngộ nghĩnh nhỉ.
Cung Trạch Ngọc lại cảm thấy Trình Kha Nhiên rất cá tính, sự chán ghét dành cho Diệp Thiệu rất rõ ràng.
Diệp Thiệu ngày nào cũng gáy mình là trai thẳng, giờ đây cũng có ngày bị người thẳng hơn cả hắn chán ghét.
Đồ Lũng còn cảm thấy Diệp Thiệu muốn duỗi tay lấy tờ giấy của Trình Kha Nhiên luôn rồi, để còn soi xem ai là cô dâu chú rể.
May mà với phẩm chất làm người của Diệp Thiệu, hắn sẽ không làm những việc như vậy. Ván này Trình Kha Nhiên giết được 1000 quân địch cũng đã thương tổn mất 800 rồi...
Những người ngồi đây đều cảm thấy Trình Kha Nhiên có vẻ không thích Diệp Thiệu, đương nhiên, Diệp Thiệp cũng bao gồm trong đó.
Không phải Trình Kha Nhiên cố tình không nhìn Diệp Thiệu, là do cậu không thể bình tĩnh mà đối mắt với người ta được.
Ánh đèn của quán bar mờ mờ ảo ảo, nhưng ngồi gần hắn Trình Kha Nhiên cũng biết mấy thứ trên mạng đều là sự thật. Da của Diệp Thiệu rất đẹp, đẹp hơn nhiều với mấy nam sinh cùng lứa, hoàn hảo đến không tì vết, ông trời có thể vừa ăn cơm vừa ngắm da hắn luôn.
Lúc đóng phim lại càng tỏa ra sức hấp dẫn, đặc biệt là ánh mắt của hắn, rõ ràng không hề có một chút cảm xúc dư thừa nào, nhưng lại có thể khiến người ta choáng ngợp.
Nhưng Trình Kha Nhiên cũng không đổ trước hắn chỉ vì kỹ năng diễn xuất.
Chỉ cần nhìn thấy mặt Diệp Thiệu thôi, Trình Kha Nhiên gặp lần nào cũng đủ chết đứng lần đó rồi.
Nói dối ở trước mặt Diệp Thiệu như vậy, có thể nói cậu đã dùng hết kỹ thuật diễn của đời mình, quần áo sau lưng cũng ướt đẫm, đúng là không có tí nghị lực nào.
Vì sao lại bị người đàn ông này mê hoặc bất cứ lúc nào?
Bên ngoài thì làm trò ở trước mặt Diệp Thiệu, còn trái tim bên trong lồng ngực vẫn luôn đập thình thịch, cũng xứng đáng với chức si tình của năm.
Diệp Thiệu liếc mắt nhìn Trình Kha Nhiên đang quay đầu về phía sân nhảy, người trông như không có cảm xúc gì, thế nhưng vành tai cậu lại hơi ửng hồng.
Nếu sờ lên có phải vừa mềm vừa nóng không?
Lần đầu tiên Diệp Thiệu có loại suy nghĩ như vậy, lại còn là đối với cậu thanh niên, tuy rằng xét về mặt pháp luật, hắn thật sự có thể sờ vào tai đối phương,
Dù gì cũng là tiệc sinh nhật của Cung Trạch Ngọc, không thể nể mặt anh ta một chút được, Diệp Thiệu cũng không cố ý muốn Trình Kha Nhiên bị lật tẩy, bữa tiệc cũng náo nhiệt dần lên.
Cung Trạch Ngọc không ngừng nâng chén, còn Trình Gia Nhiên vẫn còn đang bối rối, cũng không ngừng tiếp những ly rượu đỏ mà người xung quanh đưa cho cậu.
Uống rất ngọt, cảm giác rất dễ chịu.
Diệp Thiệu hơi nhíu mày, tửu lưởng Trình Kha Nhiên có tốt không?
Hắn nhìn thấy đĩa nho ở trước mặt Trình Kha Nhiên, ăn một quả.
Có hạt dưa, ăn một miếng.
Có cái gì ăn cái đó, một đống thù lù ở trước mặt mình thì không ăn, toàn chọn đồ trước mặt Trình Kha Nhiên.
Cung Trạch Ngọc thấy Diệp Thiệu hôm nay rất xấu tính, sao lại đi dọa một cậu nhóc mới được đôi mươi thế kia? Diệp Thiệu không thể không biết Trình Kha Nhiên là ai.
Nhưng anh ta cũng biết Diệp Thiệu thù dai, lòng dạ hẹp hòi.
Không khéo là do muốn biết người bạn học chuẩn bị kết hôn của Trình Kha Nhiên là ai, nhưng Trình Kha Nhiên lại không thèm cho biết, cố ý dọa người.
Trình Kha Nhiên vẫn còn bối rối chết đi được, uống rượu xong thì yết hầu cũng thấy nóng rực.
Đây là lần đầu tiên cậu tiếp xúc gần như vậy với Diệp Thiệu.
Ngón tay cậu bấu chặt vào ghế sô pha, lòng bàn tay ướt sũng, tay kia nắm chặt lấy ly pha lê, chỉ sợ bản thân ra nhiều mồ hôi mà trượt tay.
Xung quanh ầm ĩ như vậy, thế nhưng cậu vẫn nghe được từng hơi thở của Diệp Thiệu.
Không phải Diệp Thiệu không thích ở gần người khác như vậy sao?
Vì sao lại liên tục với tới đĩa trái cây ở trước mặt cậu mà ăn vậy, một lúc sau lại vứt rác ở bên cạnh cậu, đầu gối còn thường xuyên đụng vào mình.
Nếu Diệp Thiệu biết cậu không phải trai thẳng, thậm chí còn có ý đồ kia với hắn, có phải hắn sẽ giận đến mức muốn chặt cụt tay luôn không? Trái tim đang nhảy nhót của Trình Kha Nhiên dần lặn xuống.
Nhưng cậu vẫn cảm nhận được vì cậu phủ nhận hôn nhân của hai người nhanh như vậy mới có thể khiến hắn chú ý đến mình.
Nếu vừa thấy mặt đã vội vàng dính vào người hắn, chắc chắn Diệp Thiệu sẽ xụ mặt xuống, tránh xa cậu.
Đúng là truyền thông hiểu rõ Diệp Thiệu thật, hắn chỉ liếc mắt tới những người không thích hắn.
Trình Kha Nhiên quá bối rối, Diệp Thiệu mà ngồi gần thêm nữa, chắc chắn cậu sẽ kích động mà bật khóc mất.
Mắt thấy Đồ Lũng cũng chuẩn bị rời khỏi chỗ ngồi, Trình Kha Nhiên đứng bật dậy, thân thể mất cân bằng cũng lảo đảo đi theo sau.
Đồ Lũng kinh ngạc quay đầu nhìn cậu, dùng mắt ám chỉ: Cơ hội tốt như thế, không biết đường dành thời gian cho nam thần đi, đi theo tao làm cái gì?
Trình Kha Nhiên chớp mắt nhìn cậu ta: "Đi thôi."
Sau đó Đồ Lũng nhìn thấy khóe mắt Trình Kha Nhiên chảy ra một giọt nước mắt, đáp xuống cổ áo của cậu.
Đồ Lũng "......"
Có cơ hội được ngồi chung sô pha với Diệp Thiệu, nhưng thằng nhóc này lại kích động đến điên rồi.
Trình Kha Nhiên không thể khóc trước mặt Diệp Thiệu được.
Trong một bài phỏng vấn Diệp Thiệu đã nói rồi, tính huống hắn ghét nhất chính là có người khóc trước mặt hắn, hắn sẽ cảm thấy đối phương rất dở hơi, dù sao khóc trước mặt hắn cũng không giải quyết được việc gì.
Ghét nhất cái này.
Nhưng từ nhỏ Trình Kha Nhiên đã là một con quỷ yêu khóc lóc rồi, nước mắt nhiều cực kỳ, thi thoảng nhìn quảng cáo ở ga tàu điện ngầm cũng có thể rớt ra 2 hàng lệ.
Cũng không phải là do cậu muốn làm ra vẻ, cậu chỉ lặng lẽ lau nước mắt, sau đó không để nó ảnh hưởng đến cảm xúc.
Lúc cầm giấy kết hôn đã cố gắng nhịn rồi, vậy mà giờ chỉ cần Diệp Thiệu dựa vào gần như vậy, Trình Kha Nhiên đã kích động đến rơi nước mắt, quá không ổn, cậu phải rời khỏi hiện trường ngay lập tức.
Nhưng cậu không ngờ nơi Đồ Lũng định ra là sàn nhảy khiêu vũ, đến tận khi phản ứng lại đã nhận ra bản thân đang ở giữa sàn.
Đồ Lũng kéo tay áo Trình Kha Nhiên: "Tới đây tới đây, tao dạy mày, lắc eo,... đúng, chính là như vậy."
Tửu lượng của Trình Kha Nhiên không được tốt, giờ đây chất cồn mới bắt đầu phát huy tác dụng, đại não bắt đầu hưng phấn, lại cảm thấy biểu hiện của mình hôm nay cũng không tồi.
Diệp Thiệu ngồi cách bọn họ rất xa, âm nhạc cũng được bật lớn, Trình Kha Nhiên ghé vào tai Đồ Lũng nói: "Tao, tao biết rồi nhá, chỉ cần không thèm để ý đến Diệp Thiệu, anh ấy sẽ...sẽ ở bên cạnh tao, sẽ không rời xa tao được."
Cũng sẽ không như lúc trước, lời thổ lộ còn chưa kịp nói xong, đã bị Diệp Thiệu block mất.
Đồ Lũng chỉ muốn đập cho một trận: "Sao người mày toàn mùi rượu thế? Sao không thừa cơ say rượu lấy phương thức liên lạc của Diệp Thiệu đi?"
Trình Kha Nhiên híp mắt lắc đầu: "Không được, tao phải đi tè đã."
Diệp Thiệu ngồi dựa trên sô pha, cả người gần như nằm trên đó, nhìn những bước nhảy vừa vụng về lại quyến rũ của Trình Kha Nhiên ở phía xa.
Xương quai hàm của Trình Kha Nhiên rất đẹp, lông mi còn dài hơn cả mấy cô diễn viên, môi vừa nhỏ lại hồng hào, là kiểu bạc tình nhưng lại cực kì mê người.
Trình Kha Nhiên nhìn như vậy, muốn nổi tiếng thật ra rất dễ dàng, vậy mà năm 2 đại học rồi cậu vẫn phải tham gia mấy buổi tiệc như này để kết nối mối quan hệ.
Chỉ bằng thực lực của ông nội cậu, nếu muốn Trình Kha Nhiên ra mắt chắc cũng chỉ mất tầm vài giây.
Nhưng Diệp Thiệu có nghĩ một trăm lần cũng không thể hiểu nổi, một người có tất cả như vậy, sao lại nguyện ý gả cho hắn.
Diệp Thiệu đột nhiên bật cười ra tiếng. Hắn được người khác đơn phương theo đuổi nhiều năm như vậy rồi, cuối cùng lại bị đối tượng kết hôn ghét bỏ, hai người cùng ngồi trên một cái sô pha, mà người kia còn không buồn liếc mắt nhìn hắn.
Hóa ra việc Trình Kha Nhiên ghét hắn là thật.
Diệp Thiệu cảm thấy bản thân càng ngày càng có nhiều hứng thú với Trình Kha Nhiên.
Cung Trạch Ngọc thò qua chạm cốc cùng Diệp Thiệu: "Mày lại bị gì đấy?"
Diệp Thiệu cũng không nhìn anh ta, vẫn chăm chú nhìn Trình Kha Nhiên ở đối diện: "Gì?"
"Không phải là trai thẳng à? Sao ban nãy uống rượu lại cố tình động chạm người ta? Mày biết cậu nhóc đó là không?" Cung Trạch Ngọc hỏi.
"Biết." Diệp Thiệu thầm nói, đối tượng kết hôn của tao, biết rõ hơn tất cả các người đấy.
"Mày biết rồi mà còn....." Cung Trạch Ngọc vẫn muốn nói thêm vài câu, nhưng lại bị một đám người xúm lại về phía hai người họ kính rượu.
Sinh nhật của Cung Trạch Ngọc, người đến chúc mừng lại chỉ quan tâm đến Diệp Thiệu.
Diệp Thiệu về nước sau khi ẵm được giải ảnh đế, truyền thông phỏng vấn lại nói mình sẽ không đóng phim nữa, lui về sau hậu trường.
Vừa có được vẻ ngoài cùng kỹ thuật diễn được ông trời ưu ái, lại thêm kiểu ngông nghênh thích làm gì thì làm, thật sự khiến người ta vừa hâm mộ vừa ghen tị, nếu có quan hệ tốt với Diệp Thiệu, nói là sự nghiệp bằng phẳng thì hơi quá, nhưng chắc chắn sẽ có lợi.
Một khi không khí đã náo nhiệt lên, người nào người đấy đều phải nốc một ít rượu, hơn thế còn không có người nào kiểm soát, tí nữa thì Diệp Thiệu đã bị người ta rót đến thừa sống thiếu chết.
Cung Trạch Ngọc lại không hề thương cảm hắn.
Trình Kha Nhiên đi ra từ nhà vệ sinh mới thấy đầu óc tỉnh táo lên một chút.
Cậu liếc mắt nhìn sang hàng ghế dài bên kia, rất nhiều người, tuyến 18 cũng thế, thậm chí có cả tuyến 3 hay minh tinh hạng nhất, đều ngồi chỗ Diệp Thiệu nói chuyện phiếm.
Không ít người lạ còn muốn xin phương thức liên lạc với Diệp Thiệu được, khiến lòng Trình Kha Nhiên nghẹn một cục tức.
Bây giờ Diệp Thiệu không quyền không thế, hình như bọn họ đều đến vì mị lực của Diệp Thiệu thôi phải không?
Tất cả đều là người cạnh tranh, đều là tình địch hết.
Rõ ràng cậu đã chuẩn bị tinh thần biến thành chồng trước của hắn rồi, nhưng sự rộng lượng của Trình Kha Nhiên không lớn như vậy.
Đau cả răng rồi.
Trình Kha Nhiên thầm nghĩ khi nào bản thân mới có thể trao đổi phương thức liên lạc với Diệp Thiệu bây giờ>
Năm đó bị đối phương block khiến cậu xấu hổ và giận dữ, tài khoản cũng xóa mất, thật sự không dám nhắc lại lần thứ 2.
Cậu đi từ buồng vệ sinh ra không nhìn thấy Đồ Lũng, chỗ này cũng không có ai thân quen gì, Trình Kha Nhiên trở về ghế dài, tự động nép mình vào chỗ ban nãy mà cậu với Diệp Thiệu ngồi.
Diệp Thiệu đang đứng cạnh ghế dài, tao nhã cầm ly rượu.
Nếu Trình Kha Nhiên không đi lướt qua hắn, ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người Diệp Thiệu, cậu cũng không nghĩ rằng tửu lượng của người đàn ông này tốt như vậy.
Trình Kha Nhiên giả vờ chơi di động, lén lút nghĩ, hôm nay là đêm tân hôn, mình còn chưa được uống rượu giao bôi với Diệp Thiệu đâu.
Đột nhiên di dộng Trình Kha Nhiên lại rung lên.
Cậu nhìn thấy thông báo lúc 8h chiều, có người muốn kết bạn với cậu.
Là Diệp Thiệu?
Trình Kha Nhiên ngồi thẳng dậy.
Mấy năm nay cậu vẫn luôn biết tài khoản của Diệp Thiệu, nhưng cậu không dám add.
Nhưng Diệp Thiệu lại chủ động add cậu?
Diệp Thiệu: Tôi là Diệp Thiệu, đang ở trước cổng trường của cậu, có tiện ra đây một lúc không?
Đây là tin Diệp Thiệu gửi lúc 8h20, nhưng khi đó cậu đã lên đường cùng Đồ Lũng rồi, lúc sau thì không nhìn di động.
Thông báo trên cùng vẫn là lời mời kết bạn.
Diệp Thiệu: Chắc các cậu đến giờ giới nghiêm rồi hả, vậy tôi đi về trước.
Gửi lúc 9h15.
Sau đó Diệp Thiệu lại phóng tới quán bar trong vòng 15 phút....
Cho nên, lý do Diệp Thiệu đi trễ nửa giờ, là bởi vì anh ấy đã đừng chờ mình ở trường đến tận 55 phút!!!
Mà cậu! Trình Kha Nhiên! Không hề nhìn thấy!!!!
Trình Kha Nhiên hoảng loạn như một con chó, đệt! Không ngờ rằng phương châm chảnh chó lại linh nghiệm như vậy!
Lúc trước theo đuổi Diệp Thiệu còn nói sinh con cho hắn vẫn bị hắn bơ, giờ chỉ cần giả vờ là trai thẳng thôi cũng có thể hấp dẫn trai thẳng Diệp Thiệu?
Diệp Thiệu vẫn còn trong thời kỳ phản nghịch sao??
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp Thiệu: Tôi là trai thẳng, vì vậy tôi cũng chỉ có thể thích trai thẳng.
Trình Kha Nhiên: Cho phép phát biểu một chút, tôi là người thẳng nhất vũ trụ, xin cảm ơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.