"Không sao đâu, quần lót em mua freesize hết, sẽ vừa đó." Trình Kha Nhiên hiểu được ý tứ của đối phối, tiếp tục mở cửa tủ. Diệp Thiệu đè lại tay cậu, cửa tủ bị đóng lại, Mắt Diệp Thiệu sâu thẳm, giọng hắn vừa kiêu ngạo lại mang theo chút ngượng ngùng: "Nhiên Nhiên, tôi mặc freesize sẽ bị chật." Trình Kha Nhiên: ".....À." Trình Kha Nhiên hồi tưởng. Lần trước xem phim với Diệp Thiệu xong hai người còn "giúp đỡ lẫn nhau", sau khi cậu trở về ký túc xá mấy ngày vẫn không thể bình tĩnh lại được. Còn có một chút...tự ti? Lúc ấy vẫn không biết vì sao lại cảm thấy như vậy, nhưng vào giờ khắc này, Trình Kha Nhiên đã hiểu....mẹ kiếp, vì sao Diệp Thiệu lại to như vậy chứ? Vì sao hả? Đều là đàn ông con trai cả, em thích anh, nhưng anh lại ưu tú như vậy, còn ưu tú ở chỗ này, như vậy rất động chạm đến lòng tự tôn của đàn ông đấy! Diệp Thiệu chỉ thấy đôi mắt của Trình Kha Nhiên không kìm được mà nhìn tới nơi không nên nhìn trên người mình, cảm giác xấu hổ đã chết từ lâu lại ngoi lên, hắn đi nhanh về phía giường, xốc chăn lên nằm vào, còn cố tình kéo chăn che đi chút bụng. Diệp Thiệu vỗ vỗ vào tấm đệm: "Nhiên Nhiên, lại đây." "....." Bấy giờ Trình Kha Nhiên mới nhận ra, từ lúc đi vào nhà Diệp Thiệu vẫn luôn gọi cậu là Nhiên Nhiên. Sao người này lại nhập diễn sâu như vậy chứ, làm ảnh đế cũng chẳng dễ dàng gì mà. Diệp Thiệu liếc mắt thôi cũng nhìn ra được Trình Kha Nhiên đang nghĩ gì: "Em phải quen với việc đó đi." Trình Kha Nhiên: "???" Anh ấy muốn mình làm quen á? Mình chỉ thấy kỳ cục thôi. Diệp Thiệu nhướng mày: "Em có thể gọi tôi là anh Thiệu." Mặt Trình Kha Nhiên đỏ bừng lên, sao con người này lại như vậy hả? Nằm trên giường yêu cầu cậu, trông rất giống chồng của cậu nữa. Diệp Thiệu: "Sao mặt em lại như vậy?" Trình Kha Nhiên sờ sờ gáy: "Anh Thiệu, cái đó...,bỏ đi, nhưng anh gọi em là Nhiên Nhiên nghe rất kỳ?" Thẳng như cột sắt như vậy không cảm thấy ghê tởm khi kêu biệt danh của một người đàn ông khác sao? Tuy rằng em rất thích. Diệp Thiệu dựa lưng vào tường, nghiêm trang nói: "Không quen sao? Vậy em phải tập làm quen đi, ông nội em hiểu em như vậy, dù em chỉ biểu lộ một chút không tình nguyện ông cũng sẽ nhìn ra, em phải đặt tình cảm vào chuyện sinh hoạt hàng ngày thì mới có thể quen được." Diệp Thiệu thừa nhận hắn là đồ vô liêm sỉ, chỉ vì dỗ Trình Kha Nhiên kêu anh Thiệu thôi mà không từ thủ đoạn nói nhăng nói cuộc nào. Tuy Trình Kha Nhiên không hiểu ý của hắn, nhưng cậu biết người thật sự bị ông nội lừa gạt vào bẫy chính là Diệp Thiệu. Tình cảm của cậu đối với Diệp Thiệu là thật, vậy nên cậu không sợ bị bại lộ, Diệp Thiệu có thể khiến cho ông nội tin tưởng rằng anh ấy cũng thích mình thì mới là bản lĩnh của ảnh đế, diễn giỏi. Trình Kha Nhiên lí nhí nói: "Em sợ anh thấy không thoải mái, còn em thì như nào cũng được." Diệp Thiệu chỉ thấy Trình Kha Nhiên rất ngốc, nếu đổi thành người khác kết hôn với em ấy, có khả năng thỏ con này đã sớm bị chén rồi, chén sạch sành sanh. May mà lần này mình cầm được cúp ảnh đế, nhỡ bị người khác lấy mất thì làm sao? Mình chỉ dụ được em ấy kêu anh Thiệu, nhỡ người khác dụ em ấy gọi chồng ơi thì sao? Trình Kha Nhiên chỉ cảm thấy Diệp Thiệu không được vui cho lắm, cậu vội vàng chui vào trong ổ chăn, ngoan ngoãn kéo lên đến tận ngực; không ngờ lại bất cẩn đụng vào cẳng chân Diệp Thiệu liền vội vàng rụt chân lại. Diệp Thiệu đang nghịch di động thì căng chân đột nhiên rét run như động phải băng, vội vàng cúi đầu nhìn cậu: "Sao chân em lại lạnh như vậy?" Trình Kha Nhiên: "Vâng...trời sinh rồi." Sợ lạnh. Thời tiết cũng đã bắt đầu chuyển lạnh, tắm rửa xong còn quên bật điều hòa. Vốn là cậu nên mặc quần áo ngủ tay dài, nhưng Trình Kha Nhiên cố ý không mặc mà lại lấy loại lộ cánh tay cẳng chân..Sổ tay trà xanh nói rồi, chỉ cần không có quá nhiều lông thì nửa che nửa hở sẽ có chút tác dụng. Nhưng Diệp Thiệu lại giống như có hứng thú với điện thoại của hắn hơn, thôi vậy, đây là trai thẳng. Diệp Thiệu khác biệt, đang không mặc gì lại nóng như cái bếp lò, đầu óc Trình Kha Nhiên xoay mòng mòng, nếu đại sư tổ nghề trà ở đây bây giờ thì sẽ làm gì? Cậu xoay người, lười biếng nâng chân phải của mình lên cọ qua cọ lại lên đùi Diệp Thiệu: "Sao anh hay thế, người nóng thật đấy, so với em mặc đồ còn nóng hơn nhiều." Cọ xong chân cũng rút về. Diệp Thiệu: "......" Chỗ nào của tôi cũng nóng hết, có phải em đang tìm chết không đấy? Ngay sau đó Diệp ảnh đế túm lấy cái chân vừa nghịch ngợm của Trình Kha Nhiên rồi đặt lên bụng mình, hắn nhìn sang Trình Kha Nhiên, giọng nói như vừa khám phá ra một thứ gì mới: "Người em dẻo phết đấy." Uốn tốt thật. Trình Kha Nhiên: "....." Không được không được không được, dùng cơ bụng của ảnh đế làm lò sưởi là quá xa xỉ. "Thật ra cũng không tốt lắm, sắp chuột rút rồi." Trình Kha Nhiên nhanh nhẹn rút chân về, nằm bất động như cá chết ở một chỗ. Bấy giờ Diệp Thiệu vẫn luôn nhắn tin cùng mới Mia, Mia đang phát điên rồi, nói có paparazzi tới làm tiền Duệ Kỳ. "Bạn yêu diễn xuất" vừa mới ra mắt, là hình thức cạnh tranh lại dựa vào phiếu bình chọn, hơn nữa Diệp Thiệu vẫn luôn là đề tài nóng trong giới, hiện tại chương trình cũng rất nổi tiếng. Bên kia nói họ chụp được Trình Kha Nhiên và Diệp Thiệu có giao dịch không chính đáng, cực kỳ chắc chắn nói Diệp Thiệu là lão háo sắc, muốn mượn cơ hội đổi quy tắc chương trình này để rước được người về. 【 Mia: Cậu thấy paparazzi này có phải đi điên không? Trong cả cái giới này có ai không biết cậu thẳng băng đâu?】 【Mia: Hơn thế có nhiều thí sinh như vậy, người cậu ghét nhất chính là Trình Kha Nhiên.】 【 Mia: Vậy mà bây giờ muốn lừa đảo để lấy tiền, lại còn nói giao dịch không chính đáng nữa chứ! Quá nực cười!】 【 Diệp Thiệu: Ảnh chụp không chính đáng như nào? Cho tôi xem coi.】 【 Mia:......】 Mia gọi điện trực tiếp cho Diệp Thiệu. "Diệp tổng, có phải bọn họ bị điên không?" Mia nói. Trình Kha Nhiên vừa nghe thấy giọng của Mia thì bất động, bị Diệp Thiệu kéo chân mình ôm vào sưởi ấm cũng không dám cựa quậy. Diệp Thiệu xoa bóp chân Trình Kha Nhiên, giọng nói cũng rất dịu dàng: "Sao chân em mềm thế?" Không giống chân của tụi đàn ông kia tí nào. Trình Kha Nhiên nào dám nói chuyện, nghẹn đến đỏ cả mặt. Mia vẫn đang tăng ca ở công ty, nghi ngờ hỏi: "Diệp tổng? Nói bạn gái à?" "....." Mia: "Có tiện công khai không? Vừa hay đập nát miệng bọn họ." Diệp Thiệu liếc Trình Kha Nhiên: "Tạm thời còn không tiện." Rất không tiện. Trong lòng Trình Kha Nhiên kêu thầm lên một tiếng, thèm rỏ dãi chân em mà còn không không kiện. Cậu bắt đầu di chuyển chân, túm lấy khăn tắm còn để bên hông Diệp Thiệu. Bai bai khăn tắm. Diệp Thiệu hít sâu một hơi, bình tĩnh trả lời điện thoại: "Không cần phải xen vào, một cắc tiền cũng không cho, còn vụ ảnh chụp kia, người qua đường trông còn thân mật hơn, cứ để họ đăng đi, không cần báo cáo." "Cậu chắc chưa?" Mia cảm thấy còn có biện pháp tốt hơn để giải quyết: "Nếu chúng ta báo thì có thể thắng...." "Không sao, bây giờ tôi cúp máy đã." Diệp Thiệu ném điện thoại sang bên cạnh, nghiêng người nhìn Trình Kha Nhiên, một tay hắn nắm lấy cằm cậu: "Không ngoan gì cả, rút khăn tắm của tôi làm gì? Không phải nhìn qua rồi à?" Trình Kha Nhiên ngu người rồi, cậu còn không biết mình bị làm sao. Đột nhiên kéo mảnh vải che thân duy nhất của Diệp Thiếu là loại hành vi gì? Giải thích như thế nào bây giờ? Tác giả có lời muốn nói: Trình Kha Nhiên: Em biểu diễn cho anh xem thế nào là chơi với lửa có ngày chết cháy. Diệp Thiệu: Hay lắm, rất thành công, tôi rất tán thưởng em. Mấy cu gái/chàng trai/readers đừng lo, người nhiều lông cũng đẹp mà hê hê. Đừng tự ti nha mọi người:>>> P/S: Bắt đầu từ chương sau sẽ không có phần của tác giả nữa nha (nếu tui không tìm ra cách mua).
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]