Lâm Yến chờ chồng cả đêm vẫn không thấy anh về. Sáng hôm sau tỉnh dậy vẫn không thấy bóng dáng anh đâu, lòng cô nhớ lại lời nói của cô gái kia trong lòng lại khó chịu, người chồng này của cô liệu có thực sự không giấu cô có tình nhân biên ngoài chứ?
"Anh hôm qua tăng ca sao?"
Nghe thấy tiếng động bên ngoài, Lâm Yến chạy ra mở cửa, nhìn thấy anh trở về liền hỏi.
Vệ Khanh mới về nhà, vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Lâm Yến điều tra mình, lại còn tóc tai bù xù, khuôn mặt thiếu ngủ mà trở lên hốc hác, bộ quần áo trên người cũ kĩ, không biết đã giặt bao nhiêu lần rồi mà trở lên bạc màu, khiến anh ta càng ghét bỏ, giọng cáu gắt: "Việc của cô à?"
Anh ta đẩy cô ra đi vào trong nhà, được nửa đường thì nhớ ra chuyện, quay lại nhìn cô, giọng nói không vui.
"Mẹ vừa gọi điện cho tôi, nói đã mấy ngày rồi cô chưa đến, cô làm cái gì mà không tới?"
"Mấy hôm nay bố em bị ốm nằm viện, em sang phụ mẹ chăm ông".
Lâm Yến đưa tay nắm lấy vạt áo của mình, nhìn anh tức giận, nhỏ nhẹ nói. Không phải cô không muốn tới nhà bố mẹ chồng, nhưng bên đó cúng giỗ biết bao nhiêu người có thể phụ giúp, còn bố cô lại cần người chăm sóc, một mình mẹ cô không lo nổi.
"Hình như cô đã quên, cô lấy chồng rồi đấy". Vệ Khanh trừng mắt lên nhìn cô, đối với anh ta việc nhà mình quan trọng hơn, Lâm Yến sang nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hon-nhan-con-lai-gi/2810521/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.