Qua bao nhiêu sự việc sảy ra, cô nhận ra mặt Vệ Khanh rất dày. Cô cứ nghĩ đưa đơn li hôn anh ta sẽ ký cơ, có điều, thật là làm Lâm Yến không ngờ tới thế mà Vệ Khanh anh ta lại không chịu ly hôn, hóa ra anh ta thích kiểu vui chơi bên ngoài, còn ở nhà vẫn có người chăm lo nhà cửa, một người osin giá rẻ như cô, bỏ mấy đồng ra có thể thuê cả đời.
Vệ Khanh về nhà thấy nhà vắng tanh, nhìn khắp nhà không thấy Lâm Yến anh ta càng tức giận, "cô được lắm". Nay bên nhà anh có giỗ, để đẹp mặt gia đình, nên anh đã về sớm để đón cô ta đi, thế mà cô ta lại không biết điều.
Lâm Yên quyết định, cô sẽ cứ thế cho đến anh ta ly hôn thì thôi, không làm gì cả, mặc xác anh ta, xem anh chịu được bao lâu.
"Tinh tinh."
"Alo, tôi không nghĩ anh lại rảnh như vậy."
Lâm Yến lạnh lùng, ngày trước anh ta có bao giờ gọi cho cô đâu, mấy ngày này tần suất gọi còn hơn cả 5 năm cộng lại.
" Lâm Yến, đừng nghĩ mình thông minh".
Vệ Khanh trong điện thoại gằn lên từng chữ, cảnh cáo Lâm Yến, rồi cúp điện thoại.
" Chào các bác, các chú, thím". Vệ Khanh bước vào nhà, cúi người chào từng người trong nhà, họ hàng nhà anh rất động, mỗi lần có việc cũng phải làm mấy mâm cỗ mới đủ.
"Vệ Khanh về rồi đấy à".
Thấy Vệ Khanh vào nhà mọi người chào hỏi nhau.
Bà Vệ thấy con trai trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hon-nhan-con-lai-gi/2810517/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.