Sau khi nói chuyện với Tuyết Ngân xong, Lâm Yến nhìn vẻ mặt không vui của cô ta khi rời đi thật hả hê, nghĩ tới cuộc điện thoại hôm kỷ niệm ngày cưới của cô gọi cho Vệ Khanh, giọng nói của cô ta hôm đó liền vang lên trong đầu cô.
Hóa ra anh ta lừa cô lâu đến vậy mà cô ngu ngơ không phát hiện ra, chính ra cô nên phải cảm ơn Tuyết Ngân mới phải, nhờ cô ta mà cô nhận ra sớm hơn cuộc hôn nhân màu hồng mà cô nghĩ thực ra chỉ là do bản thân cô quá mơ mộng ảo tưởng.
" Tính tính ...." Tiếng chuông điện thoại kêu lên.
Lâm Yến đưa tay vào túi sách cầm lấy điện thoại mở ra xem là cuộc gọi của mẹ chồng cô gọi tới, không giờ bà chỉ là mẹ của Vệ Khanh mà thôi.
Lâm Yến định không nghe máy, nhưng người bên kia dường như rất muốn tìm cô cứ thế gọi liên tục, Lâm Yến nghĩ có thể bà ấy sẩy ra chuyện gì đó gấp nên tìm cô thì sao, nghĩ vậy cô liền nhấn phím nghe.
" Alo mẹ à".
" Lâm Yến cô làm gì mà không bắt máy" bà Vệ đầu bên kia la lối om sòm.
" Con bây giờ mới nghe thấy chuông điện thoại, mẹ có việc tìm con sao" giọng Lâm Yến vẫn dịu dàng như trước nói chuyện với bà, âu cô cũng là người hiền lành Vệ Khanh có lỗi với cô nên đối với anh ta cô mới như vậy, nhưng mẹ anh ta là người lớn, là trưởng bối, cô không muốn tỏ thái độ gì với bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hon-nhan-con-lai-gi/2810507/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.