Dù sao cô cũng được giải thoát rồi, từ nay về sau cái tên Vệ Khanh và ký ức trước kia cô sẽ xóa trong trí nhớ của mình. Làm những chuyện trước kia bỏ lỡ, dạo phố mua sắm, cùng bạn bè tụ tập đi dạo.
Buổi sáng thức giấc vì hôm qua uống khá nhiều rượu nên đầu cô có chút ong ong, nhìn sang bên cạnh thấy Lãnh Thanh Thanh vẫn còn ngủ say bất giác mỉm cười, hôm qua bọn họ đều là ngồi ở dưới nền nhà uống say đến không nhớ gì nữa, không biết từ lúc nào đã leo lên giường.
"Thanh Thanh mình về nhà đây" Lâm Yến lay người gọi Lãnh Thanh Thanh dậy.
" Um, về đi" Lãnh Thanh Thanh vẫn đang trong cơn ngái ngủ lẩm bẩm trả lời.
Lâm Yến nhìn cô ấy thở dài, xuống giường cầm lấy túi sách trên bàn đi ra ngoài. Mấy hôm trước cô đăng giao bán căn hộ đang ở, qua có người hẹn 10 giờ sáng tới xem nhà, giờ trở về vừa hay kịp lúc.
Bố mẹ cô sợ cô ở bên ngoài một mình cô đơn, muốn cô về sống cùng bọn họ, nhưng suy đi nghĩ lại cô vẫn nên thuê một căn nhà sống thì hơn.
" Chào cô tôi tới xem nhà" người đàn ông dẫn theo vợ mình đứng trước cửa căn nhà ghi trên địa chỉ.
" Vâng mời hai người vào" Lâm Yến mở cửa ra đứng sát vào trong tường nhường chỗ cho bọn họ vào.
" Cô là chuyển sang căn khác mới bán sao" Người đàn ông xem xong nhà một lượt cảm thấy khá hài lòng, muốn hỏi lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hon-nhan-con-lai-gi/2810496/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.