"Hách xì" Lâm Yến đưa tay lên xoa cái mũi của mình, đầu óc cũng trở lên quay cuồng, nhổm người dậy nhìn lên đồng hồ trên bàn, đã 7 giờ rồi sao, hôm qua vẫn còn khỏe vậy mà, nói ốm là ốm ngay được.
Cô vén chăn bước xuống giường, bỗng nhiên cả người không còn sức lực quỵ xuống dưới nền nhà, ngồi một lúc cũng không thể nào đứng lên được.
"Có lẽ hôm nay không thể đi làm được rồi" Cô trống tay vào thành giường đứng lên, lần theo thành giường đi tới tủ cầm lấy điện thoại gọi điện báo xin nghỉ, sau đó mới yên tâm nằm lên gường.
"Tinh Tinh Tinh"
Lâm Yến đang ngủ say bị tiếng điện thoại làm cho tỉnh, giọng khàn khàn nghe máy.
"Alo".
"Lâm Yến cậu bị bệnh sao". Thiếu Phong nghe giọng của cô qua điện thoại, cảm thấy khác lạ, lo lắng hỏi.
"Thiếu Phong à, cậu gọi mình có việc gì không". Cô không trả lời câu hỏi của cậu ấy, nói được vài câu đã thấy đầu như nứt ra rồi.
"Mình có việc gần chỗ cậu làm, muốn mời cậu đi dùng cơm trưa".
"Hôm khác nhé Thiếu Phong , hôm nay mình không đi làm". Cô nói được vài câu, điện thoại trong tay liền rơi xuống đất, Thiếu Phong nói gì cô cũng không nghe thấy nữa, đưa tay lên đập cái đầu của mình vài cái, nhắm mắt lại cố quên đi cơn đau trên đầu mình.
"Tính Tong".
"Tính Tong".
"Lâm Yến, Lâm Yến" Thiếu Phong ở bên ngoài cửa hoảng hốt nhấn chuông không được quay sang đập cửa, vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hon-nhan-con-lai-gi/2810488/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.