"Cô tới đây làm gì? Nhà tôi không có loại con dâu như cô."
Bà Vệ vừa mở cửa ra, nhìn thấy người mà mình ghét nhanh chóng muốn đóng cửa lại, nhưng Tuyết Ngân nhanh tay hơn kịp thời giữ lấy cửa.
"Mẹ không thể bỏ qua chuyện quá khứ được sao? Chúng ta sống như ngày xưa con sẽ đối xử tối với bố mẹ."
Tuyết Ngân mấy ngày hôm nay không gặp được Vệ Khanh, cả người bứt rứt không yên, sau khi kết hôn cô ta cũng đã nghe theo lời dụ ngọt của anh ta, nghỉ việc ở công ty để ở nhà chăm sóc con trai, giờ tới công ty thì bị bảo vệ chặn lại, chỉ còn có cách tới nhà bố mẹ anh ta chờ đợi.
"Cô lừa dối chúng tôi mà còn đòi tha thứ, mặt cô cũng đã quá dày rồi, dạng con dâu như cô tôi không dám nhận." Bà Vệ đưa tay đẩy Tuyết Ngân ra khỏi nhà mình, cứ nhìn thấy bản mặt của cô ta, bà lại khó chịu.
Tuyết Ngân không can lòng, mặc kệ mẹ chồng lôi kéo, gạt tay bà ra đi tất cả các phòng tìm kiếm Vệ Khanh, không thấy người cô ta mới chịu rời đi, trong đầu nhớ tới chuyện gì đó, vội vàng lái xe ra đường lớn.
"Đồ mặt dày." Bà Vệ như sợ cô ta qua lại lần nữa mau chóng khóa cửa nhà lại, cảm giác khó chịu khi gặp cô ta không sao tan biến nổi, đi tới nhà bếp liên tục uống nước hạ hỏa.
"Dạ anh cứ làm việc đi, em bắt xe về cũng được...Yên tâm em đi taxi là được." Lâm Yến đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hon-nhan-con-lai-gi/2810448/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.