“Không được, ai mà biết lòng dạ ngươi thế nào, lỡ phu quân ta mất mạng thì sao!”
“Vậy ngươi nói xem phải làm thế nào?” Cái gì cũng không được, rõ ràng là đến đây gây rối.
Phụ nhân đảo mắt một cái, “Bồi thường bạc là xong! Ta sẽ đưa phu quân ta đi Kinh đô.”
“Lục Uyển, ngươi khoan đã.” Lý đại phu thấy tình hình không ổn, vội vàng mở lời ngăn lại, kéo cánh tay Lục Uyển sang một bên, hạ giọng, “Ta thấy cứ báo Nha môn thì hơn, chuyện này rõ ràng là có người tới gây chuyện, nếu không xử lý tốt, coi chừng vướng vào thị phi không hay.”
“Không sao.” Lục Uyển tự tin cong khóe miệng với Lý đại phu, rồi quay sang nói với Phụ nhân: “Ta thấy phu quân ngươi như vậy e rằng không trụ nổi cho đến khi các ngươi lên Kinh đô. Vạn nhất trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trách nhiệm do ai gánh?”
Phụ nhân há miệng, đang định phản bác thì những người đứng xem xung quanh đã nhao nhao khuyên nhủ nàng ta.
“Lục đại phu nói đúng, cứ cứu người trước đã.”
“Phải đó, nếu Lục đại phu không được thì không phải còn có hai vị lão đại phu nữa sao.”
“...” Muôn miệng khó cãi, Phụ nhân đành phải cứng rắn gật đầu đồng ý cho Lục Uyển chữa bệnh, “Ngươi tốt nhất là phải cứu được phu quân ta tỉnh lại, bằng không, ta nghĩ Tế Thế Đường này các ngươi cũng đừng mở nữa!”
Lục Uyển nhấc chân đi tới bên cạnh nam nhân, ngồi xổm xuống, gọi tiểu nhị lại dặn dò nhỏ vài câu, “Đi lấy con d.a.o ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hoa-ly-voi-y-thuat-trong-tay-ta-cai-menh-phat-tai/5003987/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.