Sau khi uống một chén trà nhỏ, Ngụy Vũ cùng Lý Tỉ ngồi đối mặt nhau tại một chiếc bàn vuông gần cửa sổ trong tửu quán Tường Phúc.
Chính Ngụy Vũ cũng không giải thích được tại sao mình không kiềm chế mềm lòng, đồng ý lời mời của y, thậm chí còn mang y tới đây.
Lý Tỉ giống như một con bọ nhỏ tò mò, đầu quay cuồng, miệng không ngừng một khắc.
"Đây là lần đầu tiên ta vào một tửu lầu nhỏ như vậy!"
"Thì ra còn có một tiểu tửu lâu như vậy ở thành Trường An!"
"Cái bàn này nhỏ quá!"
"Cửa sổ cũng thật lùn!"
"Ai ai, Ngụy Thiếu Khanh, cái kia là cái gì? Sao lại kỳ quái như vậy?"
Mọi người trong quán rượu đều nhìn y, cười thầm người này tới từ vùng nhỏ nào đây.
Ngụy Vũ đỡ trán quay mặt ra ngoài cửa sổ, giả vờ như không quen biết, càng không muốn bị người quen nhận ra.
Kết quả, vẫn là bị nhận ra.
Chủ quán rượu đeo tạp dề, niềm nở chào hỏi: "Hôm nay Ngụy Thiếu Khanh nghỉ tắm gội* sao? Sao không thấy Tiêu Tự Thừa?
*Theo định chế từ đời Tần, việc tắm táp không chỉ là vệ sinh thuộc cá nhân, mà còn là nghi thức bắt buộc đối với bá quan, cả trung ương xuống phủ huyện. Cách ba ngày phải gội đầu (gọi là "mộc"),cách năm ngày phải tắm toàn thân (gọi là "dục"). Vì thế, đời Hán có lệ cứ cách năm ngày lại cho các quan được nghỉ một ngày tắm táp, ngày nghỉ đó gọi "hưu mộc" 休沐: nghỉ phép để tắm gội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-gao-hoang-gia-sau-sau-sau/2658104/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.