"Nam nam thụ thụ bất thân, đừng động thủ động cước." Lý Tỉ rút tay lại, ngồi xổm trong góc vẽ một vòng tròn.
Bị Ngụy Vũ viết chữ cậu nắm hờ bàn tay, như lo lắng sẽ bóp nát chữ bên trong.
Lòng bàn tay ngứa, tâm cũng ngứa.
Lý Tỉ lắc lắc đầu, liều mạng nhắc nhở chính mình --
Không thể!
Không thể sáng ba chiều bốn được!
Y còn phải đợi ai kia trở về, thổ lộ với hắn nữa!
Tóm lại là ngoan.
Không còn kêu la để đi ra ngoài.
Ngụy Vũ lấy mắt nhìn, cười khẽ ra tiếng.
Trong chính điện không đủ ánh sáng, u ám u ám, chỉ có con trùng nhỏ kia là có màu sắc tươi sáng. Làm hắn...... Không khỏi mà muốn trêu chọc y.
Có người vội vàng tới, nhìn thấy Ngụy Vũ, lo lắng nói: "Người hầu Phúc vương bị bắt, bị cho là thủ phạm chính khiến Thụy Vương té ngựa, thánh nhân cấp triệu tập người Đại Lý Tự đến điện Thần Minh để thẩm vấn—"
"Ai?! Ai bị bắt?" Lý Tỉ đột nhiên nhảy dựng lên.
Người nọ hoảng sợ, ngơ ngẩn nói: "Không... Đặng Hình, hình như gọi là như vậy."
"Này rõ ràng là nhằm vào ta." Lý Tỉ cười lạnh một tiếng, nắm lấy thắt lưng của Ngụy Vũ, "Ta cùng đi với ngươi"
Ngụy Vũ gật gật đầu, cũng không có ngăn cản y.
Người tới lại vẻ mặt khó xử: "Thánh nhân vừa nói, để hạ quan đến gọi ngài..."
Ngụy Vũ bình tĩnh nói: "Không sao, ta sẽ giải thích với thánh nhân."
Người tới không hiểu sao thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-gao-hoang-gia-sau-sau-sau/2658082/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.