Sau buổi ăn trưa là giờ các học sinh bán trú ngủ trưa, các thầy cô chủ nhiệm đều phải ở lại canh chừng chúng đi ngủ.
Riêng Đào Thiên Vy hiện đang ở trong phòng nghỉ, cô chuẩn bị dọn dẹp đồ đạc để đến bệnh viện.
Lúc này, có tiếng gõ cửa ở bên ngoài phát ra.
"Là em!"
Nhìn thấy người ở bên ngoài cửa, Đào Thiên Vy nhẹ nhàng đáp một tiếng: "Vào đi!"
Khi thấy người quen ở trước cửa, Đào Thiên Vy vội vã xua đuổi.
"Gì đây, sao em lại đến đây, mau về lớp đi."
Cô hơi tỏ ra lạnh lùng để đuổi hắn về lớp, nào ngờ hắn lại tiến gần sau đó cất tiếng van xin.
"Xin chị đừng tỏ ra xa cách với em như vậy, em chỉ muốn được trò chuyện cùng với chị thôi."
Khi thấy hình ảnh đáng thương ấy của hắn, cô đã ngơ ngẩn một lát rồi cất tiếng.
"Em muốn gì đây?"
"Em chỉ muốn gặp chị thôi ạ, em muốn nói xin lỗi về những chuyện em làm ra đã khiến chị khó xử."
"Về đi, chị không muốn nói chuyện với em."
Hai mắt cô trợn trừng cau có sau đó không khoan nhượng xách túi ra khỏi phòng nghỉ của mình và rời đi một mạch không ngoảnh đầu lại.
Với sự lạnh lùng vô cảm đó của cô đã làm cho Đào Hải Vũ cảm thấy như bị sỉ nhục.
"Bực thật... chẳng thú vị gì hết."
Đến tối đêm ở bệnh viện văng vẻ người, dù đêm đen tinh mịch nhưng những bước chân nặng nhọc lại phát ra âm thanh lạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-dua-tre-u40/3720801/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.