Đào Hải Vũ bị ăn trọn cái tát rất mạnh, hắn từ tức giận chuyển sang kinh hãi, người ở trước mặt của hắn càng khiến hắn thêm run rẩy.
"O.. em... không...phải..."
Với cái ánh nhìn lạnh rét, cái biểu cảm tức giận của người đó khiến cho hắn bất giác run rẩy sợ hãi, đôi bàn tay gân guốc đang nắm chặt lấy cổ áo của người ta cũng vì vậy mà từ từ thả lỏng.
Hắn muốn giải thích nhưng không hiểu vì sao từng câu từng chữ trong cuống họng như bị ai đó cướp mất không thể thốt ra thành lời.
Hắn lắc đầu như điên, ý muốn nói rằng những gì hắn làm không phải như những gì người đó thấy.
"Không... không phải như vậy đâu, nghe em nói đã..."
Ở đằng xa, hiệu trưởng Hào cuối cùng đã chạy đến tới nơi cùng Hào Khắc Thiện, ông ta thở hồn hển như hết hơi do dốc hết sức chạy vội đến suýt té ngã.
Trước mặt hai bố con là hình ảnh những người thân thích cùng đối diện với nhau bằng cái ánh nhìn vô cùng "trìu mến" trong bầu không khí tĩnh lặng như tờ, dù rằng hiện đang có rất nhiều ong muỗi vo ve quay xung quanh bọn họ.
"Này giờ bố nên làm sao đây, con bé đó chẳng lẽ...
Hào Khắc Thiện nhìn cảnh tượng đó cũng không biết nên nói gì, hắn chỉ biết cắn chặt răng thầm cầu nguyện cho cậu nhóc đó.
Trước mặt Đào Hải Vũ là một người đáng sợ đang trừng to nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng giận dữ.
"Cái thằng nhóc thê thảm này..."
Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-dua-tre-u40/3720797/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.