Phùng Đông Nam kênh mặt lên ngang nhiên thách thức Lý Thừa Trung và đứng dậy thách thức nhìn ông thầy.
Chiều cao của hai người hơi chênh lệch một chút nhưng không đáng kể, ánh mắt đối diện thẳng thừng nhau không kiêng nể.
“Tôi thực sự đang rất mệt nhưng thầy dám làm phiền tôi như vậy, tôi sẽ không để yên cho thầy đâu.”
Lý Thừa Trung cười khảy một cái, hắn nghe được lời đe dọa từ một đứa nhóc mười sáu tuổi khiến hắn cảm thấy thú vị.
“Vậy em định làm gì tôi đây?”
Bầu không khí căng thẳng bao trùm lớp học, những học sinh khác cảm thấy như bị nghẹt thở, hô hấp cũng trở nên khó khăn vì hai người họ.
“Tôi sẽ khiến cho thầy phải biến mất ở trường học này.”
Câu nói của tên nhóc trước mắt này khiến Lý Thừa Trung phải hơi nhíu mày, hắn lại bật cười lên cứ như nghe được chuyện vui.
“Em có quyền hạn đó sao?”
“Vậy thầy cứ thử đi rồi biết.”
Phùng Đông Nam trừng mắt, tay cậu nắm phía dưới cũng siết thành quyền, đôi lông mày cũng nhíu lại vì đang vô cùng tức giận.
Thật may vì tiếng chuông lúc này đã reo lên, cắt đứt không khí căng thẳng của buổi học.
Lý Thừa Trung thở dài, hắn nhướn mày hơi thách thức cậu học sinh tên Phùng Đông Nam rồi lên bục giảng sắp xếp lại tài liệu để đi qua lớp khác.
Tiết thứ ba chỉ còn lại năm phút nữa là kết thúc.
Sau một hồi, tiếng chuông trong trường reo lên.
Lý Thừa Trung định rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-dua-tre-u40/3720788/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.