Sau khi được Chu Yên Bác kể những câu chuyện ngầm về trường này thì Ngô Đức Anh đã chủ động lên tiếng hỏi.
Ngoài các học sinh, Ngô Đức Anh cũng tò mò về thân phận của các giáo viên khác trong trường học nên hắn mới chủ động hỏi Chu Yên Bác thêm về vấn đề đó.
Chu Yên Bác suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời.
“Có chứ, nhưng ít lắm, ở đây chắc là chỉ có hai và ba người gì đó thôi, như Khắc Thiện là một trường hợp.”
Cả đám gật gù liếc sang Hào Khắc Thiện bật chế độ ghen tị, phải rồi cậu ta là con nhà quan mà, đâu phải là con nhà lính như họ.
Những ánh mắt, cái miệng chề môi khiến cho Hào Khắc Thiện phải lên tiếng giải thích.
“Tớ thì sao chứ, thật là…”
“Nhưng mà được cái cậu ta không có ra vẻ ha, cũng được đấy chứ.”
Chu Yên Bác nhanh miệng nói, khen ngợi Hào Khắc Thiện không tiếc lời.
Cả đám gật gù đồng ý, hồi cấp ba khi bọn họ biết được xuất thân của hắn không phải dạng tầm thường đã làm cho bọn họ phải dè chừng không biết có nên chơi cùng với hắn hay không, không nghĩ đến rằng hắn lại thân thiện hơn tưởng tượng.
Vậy nên tất cả mới quyết định chơi cùng với hắn.
“Ai như chúng ta đều có gốc thường dân, vậy nên đám học sinh đó mới coi thường như vậy.”
“À mà đâu, tôi nhớ rằng trong nhóm của các cậu, đâu phải có chỉ có mỗi Khắc Thiện, hình như còn thêm người khác cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-dua-tre-u40/3720786/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.