Truyện chỉ đăng tại Watpad của chinchinzzzz, mọi người không đọc ở trang repost mình cảm ơn!
——————————————————
Trong phòng phiêu tán mùi hương hoa hồng ái muội.
Còng tay chạm vào thành giường, vang lên tiếng kêu thanh thuý.
Giường đôi bắt đầu lay động, Hạ Dương đè lên người Hứa Thừa Yến, giống như đang trừng phạt, không lưu tình chút nào.
Hứa Thừa Yến đã không chịu nổi nữa, tay bị khoá trên giường không có cách nào tránh đi được, tay trái cũng bị Hạ Dương ấn trên đỉnh đầu, chỉ có thể nhỏ giọng xin tha, bảo Hạ Dương hãy chậm một chút.
Hạ Dương nghe tiếng xin tha bên tai, không chỉ không chậm lại mà còn dùng sức hơn.
"Dáng người khá tốt sao?" Ngữ khí của Hạ Dương còn mang theo sự nguy hiểm.
Hứa Thừa Yên lúc này mới nhận ra vì sao người này lại như vậy, đành nói: "Em chỉ thuận miệng nói thôi....."
"Thuận miệng nói cũng không được." Thanh âm của Hạ Dương vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng mà cũng đã giảm lại tiết tấu, lực độ trên tay cũng giảm bớt đi nhiều.
Hứa Thừa Yến cuối cùng cũng có thời gian thở dốc, một bàn tay cũng khôi phục được tự do, nhịn không được mà vươn tay sờ lên mặt của anh, đầu ngón tay lau đi mồ hôi trên đó, trêu chọc: "Sao anh lại ghi thù như thế chứ....."
"Anh ghi thù sao?" Hạ Dương cau mày lại, dường như bị những lời này của cậu chọc giận, động tác không còn kiêng nể nữa.
Hứa Thừa Yến mới đầu còn có tâm tư để nghĩ tới mấy chuyện khác, nhưng chẳng mấy chốc, đã không còn dư lại tinh lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/384205/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.