Ở trong ổ chăn hơi ngột ngạt, Hứa Thừa Yến nhịn không được mà gọi một tiếng: "Hạ Dương....."
Hứa Thừa Yến muốn nói chuyện, nhưng miệng lại bị lấp kín, không thốt ra được lời nào, chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ vô thức.
Nụ hôn nhỏ vụ không ngừng dừng lại trên môi, rồi dần dần đi xuống, trượt một đường từ cổ xuống dưới thân.
Mấy cúc áo trên cùng cũng bất tri bất giác mà bị cởi ra, Hứa Thừa Yến khó nhịn mà ngửa đầu, ôm lấy người trước mặt.
Hai người vẫn đang ở trong chăn, Hứa Thừa Yến bị hôn tới cả người khô nóng, sắp không thở nổi, toàn thân nóng bừng, dứt khoát xốc hẳn chăn ra ngoài.
Hạ Dương cuối cùng cũng chịu dừng động tác lại, ngẩng đầu lên, "Hửm?"
Hứa Thừa Yến cài lại cúc áo xộc xệch, rồi kéo chăn qua, lên tiếng thúc giục, "Mau ngủ đi."
"Yến Yến à." Hạ Dương vươn tay nhốt lại thanh niên vào lòng, lười biếng mà ghé lên người cậu, "Giờ anh không cảm thấy mệt chút nào hết."
Giờ phút này, thân thể của hai người họ đang tương dán chặt chẽ.
Hứa Thừa Yến cũng nhận ra sự biến hoá nửa người dưới của Hạ Dương, nhận ra Hạ Dương đúng là rất có 'Tinh thần', không thấy xíu xiu buồn ngủ nào cả.
Hạ Dương vẫn tiếp tục nói: "Anh biết một cách, có thể tiêu hao rất nhiều tinh lực, khiến người ta dễ ngủ hơn."
"Anh chắc không?" Hứa Thừa Yến cười như không cười mà nhìn anh.
"Ừm." Hạ Dương mặt không đổi sắc mà đáp lại, nắm lấy một bàn tay của Hứa Thừa Yến, kéo xuống dưới thân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/384159/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.