Hạ Dương đi tìm Viên Liệt. Sau đó ngồi trong văn phòng anh cả ngày.
Ngoài cửa sổ, có một màn hình điện tử quảng cáo phía trên một tòa nhà thương mại cách đó không xa. Trên màn hình, một đoạn video quảng bá trò chơi đang phát. Hạ Dương nhìn ngoài cửa sổ, khẽ châm một điếu thuốc.
Viên Liệt mặc áo blouse trắng ngồi đối diện, mỉm cười lên tiếng: "Hạ tổng, những lời an ủi tôi sẽ không nói nữa."
"Cậu ấy hiện tại vẫn còn sống, hơn nữa một mình cũng rất tốt."
"Anh cũng nên sớm buông xuống đi."
Hạ Dương không nói chuyện, coi như không nghe thấy gì, ánh mắt vẫn luôn nhìn về màn hình quảng cáo bên ngoài. Tàn thuốc càng ngày càng ngắn, cháy đến đầu ngón tay. Hạ Dương lúc này mới hậu tri hậu giác phản ứng lại, dập tàn thuốc đi. Mà bên trong chiếc gạt tàn trên bàn, đã chất đầy tàn thuốc.
Viên Liệt ngồi sau bàn làm việc vẫn mỉm cười như cũ, ôn hòa nói: "Anh có thể thử chuyển hướng lực chú ý của mình xem sao."
"Ví dụ như đi ra ngoài du lịch, tám chuyện phiếm với bạn bè để giải sầu, hoặc là làm việc gì đó."
"Nói không chừng ngày nào đó, anh sẽ gặp được một người khác phù hợp hơn."
Hạ Dương nghe những lời này xong liền đáp: "Sẽ không."
Hắn sẽ không bao giờ gặp người nào đó thích hợp hơn nữa. Hạ Dương châm thuốc lần nữa rồi tiếp tục chăm chú nhìn màn hình quảng cáo bên ngoài.
Mãi đến chạng vạng tối, Hạ Dương mới đứng dậy trở về chung cư. Hạ Dương cầm mấy bình rượu, ngồi một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/384103/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.