Ngày thứ ba mươi sau khi Hứa Thừa Yến mất, cuối cùng thì Hạ Dương cũng đến nghĩa trang.
Xe dừng ở bên ngoài nghĩa trang, Hạ Dương nhìn ra ngoài cửa kính xe, không đi xuống.
Nghĩa trang lạnh lẽo, bên trong đều là những bia mộ lạnh như băng.
Tro cốt của Hứa Thừa Yến cũng ở trong đó, chôn sâu dưới đất.
Hạ Dương theo thói quen sờ thẻ gỗ trong túi, chậm rãi hỏi, "Hôm nay là cá tháng tư à?"
Chú Chu ngồi ở ghế lái đằng trước, tuy ông không biết vì sao Hạ thiếu lại hỏi câu này, nhưng vẫn trả lời, "Không phải ạ, ngày cá tháng tư đã qua một tháng."
Trong xe lại yên lặng, qua một lúc lâu Hạ Dương mới mở miệng nói, "Lái về đi."
Chú Chu hơi ngạc nhiên, hỏi lại, "Hạ thiếu không đi xuống xem sao?"
Chú Chu biết chuyện Hứa tiên sinh đã mất, bia mộ của Hứa tiên sinh cũng được đặt ở đây.
"Không." Hạ Dương nhắm mặt lại, ngả đầu ra sau, "Đến quán bar."
Chú Chu đành lái xe đưa Hạ Dương đến quán bar.
Khi Hạ Dương đến phòng riêng của quán thì ở đây đã vô cùng náo nhiệt.
Chỗ ngồi này ánh đèn mờ ảo, trong góc còn có mấy đôi nam nữ trẻ đang tán tỉnh nhau, bàn trò chơi bên kia cũng vây đầy người.
"Hạ thiếu!"
"Hạ thiếu tới rồi."
"Vừa đúng lúc. Mọi người đã sẵn sàng rồi đây."
Thẩm Tu Trúc cũng đang ngồi ở ghế trong phòng.
Người ngồi bên cạnh Thẩm Tu Trúc tự biết điều ngồi dịch ra, nhường chỗ cho Hạ Dương.
Hạ Dương đi qua, ngồi ở vị trí trống đó.
Có người ngồi ở bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/384051/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.