Hứa Thừa Yến đã mất.
Khi Hạ Dương nghe tin đó thì không có phản ứng gì, nhưng vẫn kiên nhẫn nghe người ở đầu dây bên kia giải thích.
Chờ đến khi người kia nói xong, Hạ Dương tắt điện thoại.
Trì Dật tò mò ngó qua, "Hạ thiếu, Yến Yến nói gì?"
"Không có gì." Hạ Dương cầm ly rượu trên bàn, không nhanh không chậm nói, "Cuộc gọi nhàm chán ngày cá tháng tư thôi."
Cũng chỉ là một cuộc gọi trêu đùa ngày cá tháng tư.
Tìm người hợp tác diễn kịch, gọi điện đến nói mấy lời như thật.
Nhưng hôm nay là cá tháng tư.
Hạ Dương đặt ly rượu xuống, nhìn bài trên bàn, nói với mấy người khác, "Tiếp tục."
Ván bài lại tiếp tục.
Chẳng qua trong ván bài này, Hạ Dương chơi có phần mất tập trung.
Rõ ràng bài trên tay rất đẹp, nhưng cuối cùng lại thua.
Qua vài ván, Hạ Dương thua rất nhiều chip.
Đã hơn một giờ sáng, Hạ Dương đứng dậy, mở miệng nói, "Tôi về trước."
Trì Dật hỏi, "Đã muộn thế rồi, Hạ thiếu không ngủ lại đây sao?"
Một người khác ngồi chơi cùng bàn lên tiếng giữ lại, "Đúng vậy, Tu Trúc cũng nghỉ ở trên thuyền, Hạ thiếu không ở lại à?"
Hạ Dương chỉ lạnh nhạt nói, "Không."
Hạ Dương xoay người rời khỏi du thuyền, một mình đi về.
Sau khi quay lại chung cư, trong phòng vẫn tối đen như mực.
Mở đèn lên, trong phòng khách không có người, phòng ngủ vẫn giữ nguyên hình trạng như lúc sáng hắn đi.
Hạ Dương không quan tâm lắm, cúi đầu nới lỏng cà vạt.
Mọi thứ vẫn giống như bình thường.
Căn nhà vắng một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/384048/chuong-30.html