Hàng giả.
Anh là....hàng giả?
Hứa Thừa Yến nhìn người thanh niên xa lạ, càng nhìn càng cảm thấy họ giống nhau.
Nếu che đi đôi mắt, chỉ nhìn thân hình và cách ăn mặc, bọn họ gần như giống hệt nhau.
Mà thứ khác biệt lớn nhất giữa hai người, chính là khuôn mặt.
Ngũ quan của thanh niên kia vô cùng nhu hòa, giống một tiểu thiếu gia sống trong nhung lụa, mọi cử chỉ đều rất tao nhã.
Hứa Thừa Yến nghiêng đầu, nhìn vào cửa kính của khoang thuyền, trên đó phản chiếu một đôi mắt hoa đào.
So với người thanh niên kia, ngũ quan của anh có phần sắc bén hơn, chẳng qua do đang đeo thêm kính nên nhìn qua có vẻ nhu hòa hơn.
Hứa Thừa Yến chậm rãi nhấc tay, gần như là run rẩy tháo mắt kinh xuống.
Có một số việc, anh không truy đến cùng, không có nghĩa là anh không biết.
Tình nguyện giả vờ lừa mình dối người, không muốn đánh vỡ sự yên ổn này.
Trì Dật đứng bên cạnh nhàn nhã uống rượu, cười nhạo một tiếng, như đang cười nhạo sự thảm hại của món hàng giả này.
"Hàng giả không thể so sánh với hàng thật đâu...." Trì Dật giả vờ lẩm bẩm nhận xét, chẳng qua âm lượng thì đủ cho Hứa Thừa Yến nghe được.
Trì Dật cầm ly rượu, xoay người đi về phía Hạ Dương.
"Tu Trúc!" Trì Dật chào hỏi người thanh niên, "Sao đến muộn vậy?"
"Bị tắc đường, cho nên đến hơi muộn." Thanh niên nở nụ cười dịu dàng, lại nhìn qua Hạ Dương, "Nhưng vẫn còn may, kịp đến sinh nhật."
Hứa Thừa Yến nhìn người thanh niên xa lạ, trong đầu gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/275734/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.