Vào thứ sáu, bầu trời bên ngoài xuất hiện mấy tia nắng hiếm hoi. 
Hạ Dương đưa theo Hứa Thừa Yến cùng về nhà chính của Hạ gia. 
Sáu năm trước ông Hạ gặp tai nạn xe, vẫn chưa thể đứng lên bình thường, chỉ có thể ngồi xe lăn, thần trí cũng không tỉnh táo lắm. 
Sau khi Hạ Dương tiếp quản Hạ gia, hắn sắp xếp cho ba mình về nhà chính tĩnh dưỡng, cứ hai tháng lại về thăm một lần. 
Nhà chính của Hạ gia nằm ở nơi khá hẻo lánh, tận bên kia vùng ngoại thành. 
Hứa Thừa Yến vừa đi vào cửa lớn đã nhìn thấy một con chó lớn, lớp lông màu trắng đen, nằm trên mặt cỏ phơi nắng. 
Hứa Thừa Yến gọi, "Kiki." 
Con chó lớn đang phơi nắng thì nghe được tiếng gọi, tai lập tức dựng lên, đứng dậy nhìn về phía tiếng gọi, sau đó chạy như bay về phía Hứa Thừa Yến. 
Hứa Thừa Yến ngồi xuống, ôm lấy nó. 
Nhưng vì con chó quá to lớn, Hứa Thừa Yến bị nó nhào lên người, không giữ được trọng tâm, ngã ra mặt cỏ. 
Mà con chó vừa nhảy vào người Hứa Thừa Yến đã dính chặt lấy anh. 
Khó khăn lắm Hứa Thừa Yến mới ngồi thẳng được, xoa đầu nó, "Có phải mày lại béo lên không?" 
Con chó ngây ngốc, chỉ nhìn Hứa Thừa Yến sủa gây gâu mấy tiếng, sau đó tiếp tục dụi vào lòng Hứa Thừa Yến. 
Con chó lớn này thuộc giống Alaskan Malamute, thường kéo xe tuyết, được Hạ Dương mang về nuôi, vẫn luôn để nó ở nhà chính. 
Điều kỳ lạ là Kiki không gần gũi với Hạ Dương - chủ nhân của nó, cũng không gần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/275729/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.