Thành Chích ra sau hậu trường chụp để thay quần áo, nguyên bản cậu mặc quần đùi, nên khi đổi lại bộ cũ vẫn là quần đùi. Nhưng nói cái gì cậu cũng chịu để chân lạnh như thế nữa, thế nên có một chị bên tổ trang phục đã đem lại một cái quần jean đơn giản cho cậu.
"Đã sắp đầu thu rồi, là con gái sao không tự chăm sóc mình đi chứ, không thể vì đẹp nên để lộ vậy được, sau này sẽ không tốt cho thân thể, nếu kinh nguyệt không đều thì làm sao?"
Nam tử hán Thành Chích-kun bị người ta lo sẽ mất cân bằng kinh nguyệt: "......"
"Lúc về nhớ nói với người đại diện của em, để em lạnh tới run chân luôn rồi, chẳng lẽ vì tiền mà bất chấp thân thể luôn sao?" Không biết nghĩ đến điều gì mà chị trang phục lại thêm dặn dò. "Con gái phải biết giữ ấm cho bản thân, em gầy thế này, sao mà giữ ấm nổi, mau mặc vào đi!"
Không chỉ bản thân bị tổn thương còn dính áo bông tri kỉ Tào Vĩ vào luôn - Thành Chích: "......"
Thành Chích mím môi chạy vào phòng thay đổi để đổi trang phục, sau khi mặc hết xong xuôi, trước khi bước đi, đã nói lời cám ơn với chị gái nhiệt tình này: "Cảm ơn."
Giọng nam phát ra từ miệng của Thành Chích, ngay lập tức, cậu quay đầu chạy vọt đi.
Chị gái nhiệt tình đứng ở phòng phục trang: "......"???
Hoài nghi nhân sinh!
Tào Vĩ ngừng xe tại bãi đỗ, người cũng chờ ở đó, sau khi đưa Thành Chích tới đây, anh đã đi ra ngoài giải quyết chút việc riêng, chờ đến khoảng thời gian thích hợp, anh lại chạy đến đón Thành Chích về nhà ăn cơm. Thẩm Hương đã nấu cho Thành Chích chút cháo, thích hợp để cậu dưỡng tốt dạ dày, nhiệm vụ anh phụ trách là nhân lúc trước khi cháo nguội thì mang Thành Chích về.
Trong khi chờ đợi, điện thoại của Tào Vĩ đã vang lên, là Tiền Lộ, anh nhấn nút nghe, trò chuyện một lúc, nói xong không khỏi cau mày lại.
"...... Em chắc chắn không? Bên kia quyết định dùng em sao? Không, anh chưa nói là không đồng ý...... Biết rồi, em gửi bản kế hoạch lại hòm thư của anh đi, anh sẽ cho người liên lạc sau, được rồi, đừng nói mấy thứ đó......"
Thanh âm Tiền Lộ trước sau như một, bộ dáng như đang sợ anh tức giận, Tào Vĩ không khỏi nhớ tới việc Thành Chích chắn rượu lúc trước, thở dài một hơi. "Tiền Lộ, có một số việc thật sự không thể, em có thể tự mình cố gắng, anh là người đại diện của em, nếu em không nói gì với anh, thì anh còn biết làm gì chứ...... giải quyết hậu quả cho em sao?"
Sau khi Tiền Lộ dạ dạ thưa thưa, điện thoại đã cắt kết nối, Tào Vĩ nhịn không được mà thở dài một hơi.
Tiền Lộ điện thoại lại đây, là muốn nói cho anh cô sắp đóng một MV.
Chuyện này Tào Vĩ chưa từng nghe ai nhắc đến, và dĩ nhiên cũng không phải do Tào Vĩ làm. Nghệ sĩ dưới trướng anh chỉ có Thành Chích và Tiền Lộ, bình thường đều hao hết tâm tư cho hai người này, nhưng Tiền Lộ lại gấp gáp hơn anh rất nhiều, đâu không phải là lần đầu tiên cô tự tiện nhận việc.
Lúc trước Tào Vĩ đã thoáng biết Tiền Lộ tự mình đi liên hệ công việc, điều này đã khiến anh hơi không vui, nhưng dù sao cô vẫn là nghệ sĩ của anh, bản thân Tào Vĩ bây giờ cũng chỉ là hạng C, nghệ sĩ trách anh vô dụng, anh cũng không biết nói gì.
Nhưng chuyện MV lần này lại là chuyện lớn, đợi đến khi chắc chắn mới nói cho Tào Vĩ, Tào Vĩ làm người đại diện của cô, khỏi nói tâm tình ra sao rồi.
Sau khi đăng nhập vào hòm thư, rất nhanh, anh đã nhận được mail của Tiền Lộ, vừa vào xem đã thấy, là một công việc tốt, Tào Vĩ trừng lớn mắt, thật là ngũ vị tạp trần.
MV quay lần này, nếu không phải do người không nổi tiếng thực hiện, Tào Vĩ cũng sẽ cho qua, nhưng khi thấy tên của ca sĩ, Tào Vĩ đã thấy rất không ổn.
Bài hát này có tên《 Phong Hoa Chính Mậu 》, là một bài hát cổ phong, không nói đến những người sản xuất chế tác của MV này, ca sĩ phụ trách lần này, là một nhân vật có tiếng.
Đó là người đảm nhiên vai nam số 2 Thẩm Xuyên trong 《 Phượng Tê Ngô 》– Vưu Tuấn.
Tào Vĩ chưa từng tiếp xúc với người này cho dù là ở công ty hay trong phim trường của 《 Phượng Tê Ngô 》, Thành Chích không có suất diễn nào dính trực tiếp tới anh, cho nên cũng rất ít tiếp xúc nhau, ngay cả tiệc đống máy cũng chỉ mới giao lưu vài câu, lúc đóng phim cũng không thân mấy với Thành Chích, huống chi chỉ là người đại diện như Tào Vĩ.
Vưu Tuấn xuất đạo với vai trò ca sĩ, không có thành tích lớn gì trong giới ca hát, công ty chuyển anh qua mảng diễn xuất, ngoài ý muốn lại đạt được nhiều thành tích cao. Nhưng theo hiểu biết, Vưu Tuấn vẫn chung tình với con đường âm nhạc, tuy trên đường ca hát không nổi, nhưng bởi vì danh khí của bản thân, lượng phát hành cũng khá lớn.
Mà bài hát《 Phong Hoa Chính Mậu 》này, nhạc sĩ không phải do Vưu Tuấn, hẳn là người do công ty tìm đến để sáng tác riêng cho anh, muốn khoe ra mị lực và sức quyến rũ của bản thân anh.
Tào Vĩ biết, bài hát này nhất định sẽ thành công, nguyên nhân rất đơn giản, tuy Vưu Tuấn nhiệt tình với âm nhạc, nhưng anh có thiên phú không cao, chỉ cần nhìn vào sản phẩm anh phát hành là biết. Nhưng lần này người soạn nhạc không phải là anh, mà là do người có chuyên môn ra trận, như vậy, chất lượng của bài hát nhất định sẽ tăng lên.
Kỹ thuật đã có đủ, hơn nữa thêm lực kêu gọi của fans Vưu Tuấn, dạo vài vòng trên bảng xếp hạng thì không thành vấn đề, vậy thì nữ phối hợp trong bản MV lần này, thật đúng là cái khá tốt cơ hội.
Tào Vĩ không biết Tiền Lộ là như thế nào dựa vào chính mình bắt được cái này nữ chủ diễn, nhưng ngẫm lại Tiền Lộ cũng ở trong đoàn phim《 Phượng Tê Ngô 》, nếu có tiếp xúc với Vưu Tuấn, này cũng có khả năng.
Bất quá, chỉ là chút tiếp xúc này, cũng đủ bắt lấy nữ chính MV《 Phong Hoa Chính Mậu 》sao?
Tào Vĩ không muốn nghĩ nhiều, nghe nói sinh hoạt cá nhân của Vưu Tuấn có rất nhiều tai tiếng, Tiền Lộ nếu nắm được cơ hội này chỉ sợ phải ăn mệt.
Tuy rằng tức giận, nhưng Tào Vĩ vẫn rất chăm sóc Tiền Lộ, thời gian Tiền Lộ ở dưới trướng anh ngắn hơn Thành Chích, thế nhưng vẫn có nhiều cảm tình, Tào Vĩ không muốn Tiền Lộ tự hại mình. Sau khi thở dài, anh ngẫm lại các việc liên quan, thay Tiền Lộ xử lý một ít công việc về vấn đề MV lần này.
Đang lúc Tào Vĩ tự ngẫm đến thất thần, đột nhiên có người gõ cửa sổ xe, anh ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy bóng dáng của một người đàn ông, hơi cao gầy, không phải Thành Chích.
Tào Vĩ hạ cửa xe xuống, cúi đầu rướn ra ngoài xem, sau khi trông thấy cặp kính gọng vàng mà đối phương đang mang, anh hoảng sợ, đầu đầu vào trần xe, đau đến nửa ngày không hồi thần được.
Xoa đầu, anh vội vã đẩy cửa xe bước ra ngoài, chạy nhanh vòng qua xe, lớn tiếng chào hỏi. "Chào anh!"
Vạn Năng tiên sinh cảm thấy khổ não vì chuyện sắp phải xảy ra: "Xin chào."
Tào Vĩ vội gật gật đầu, thân hình anh tuy cao, nhưng so với Vạn Năng thì chỉ hơn một chút thôi.
Nếu nói, tính cả các người đại diện trong vòng showbiz lúc này, người khác thì anh cũng dám chắc, nhưng anh có thể khẳng định rằng mình sẽ đứng trong top 10.
Nhưng anh cao như vậy, đứng trước mặt Vạn Năng tiên sinh, lại như lùn không ít, Tào Vĩ có chút cầm lòng không đậu mà khom lưng xuống, ở trước mặt người đàn ông này, chỉ như thế mới cảm thấy tỏ lòng tôn kính được.
Tào Vĩ lăn lộn trong nghề mười mấy năm, tấm gương để tôn trọng rất ít, mà người đứng nhất, chắc chắn là người đàn ông đứng trước mặt này.
Tên gọi Vạn Năng, biệt danh cũng là Vạn Năng, bốn chữ Vạn Năng tiên sinh khi phát ra luôn thể hiện rõ năng lực làm việc của anh, trong giới những người làm nghề đại diện này, không biết là đã trải qua mấy đời thần tượng.
"Xin hỏi có chuyện gì sao?"
Tào Vĩ giấu xuống kích động của bản thân, anh lớn hơn Vạn Năng tiên sinh mấy tuổi, nhưng mỗi lời nói đều ra kính ý. Anh vẫn luôn ở bên ngoài, không biết Đào Ngữ Vọng bị đẩy ra ngoài để cho đại lão vào, đương nhiên cũng không đoán ra việc Vạn Năng tiên sinh đến đây.
Tào Vĩ nghĩ, bản thân mình cứ như trúng vé số ấy!
Vạn Năng tiên sinh hơi hơi nghiêng đầu, cúi đến một khoảng cách gần: "Thật xấu hổ, hình như xe tôi hỏng rồi, nhưng bây giờ tôi rất gấp, muốn đổi xe với anh. Anh có thể giúp tôi một chút không? Tôi nhớ anh là người đại diện làm trong Truyền thông Vô Cực, nếu đúng, thì đừng lo tôi là kẻ lừa đảo."
Tào Vĩ lập tức cười cười: "Sao anh lại là lừa đảo được. Nếu gấp thì cứ lái xe tôi đi, tôi không có vấn đề gì cả, sau này......"
"Sau này anh có thể liên lạc với tôi." Nói xong, Vạn Năng tiên sinh lấy di động ra, quét mã QR của WeChat mình.
Tào Vĩ cảm giác như có một cái bánh lớn nhét đầy nhân từ trên trời rớt xuống, đập ngay vào đầu anh, anh kích động móc điện thoại ra, ngay cả tay cũng hơi run rẩy.
Trời ạ, thần thoại Vạn Năng tiên sinh trong giới add WeChat với mình!
Sau đó, Tào Vĩ với gương mặt xã hội đen nhưng thâm tâm lại là mẹ hiên nâng di động, anh giương giương khóe miệng, chạy vào trong xe rút chìa khóa ra, còn lau lau mấy cái.
"Xin hãy cầm lấy!"
Vạn Năng tiên sinh nhận chìa khóa cũng đẩy chìa khóa của mình vào tay Tào Vĩ. "Sau này tôi sẽ liên hệ với anh để đổi xe lại, xe tôi nằm trong tay anh, đừng lo."
Đương nhiên Tào Vĩ sẽ không lo lắng: "Xe anh hỏng rồi đúng không, tôi có nhiều thời gian lắm, để tôi giúp anh mang đi sửa, anh cứ làm việc của anh, giao cho tôi là được rồi!"
Vạn Năng tiên sinh ghét nhất là làm việc hai người: "Không...... cũng không đến tình trang hư hỏng, ừm...... không sửa cũng được...... Tóm lại anh cứ lái xe tôi về đi."
Tào Vĩ chớp chớp mắt, cảm thấy Vạn Năng tiên sinh nói gì cũng đúng, nhưng anh nhất định phải sửa xe giúp Vạn Năng tiên sinh, để lại cho Vạn Năng tiên sinh một ấn tượng tốt.
Đột nhiên Vạn Năng như nhớ đến cái gì, nói như lơ đãng: "Anh còn chưa đi sao?"
Tào Vĩ cười nói: "Nghệ sĩ của tôi còn ở trong đấy, tôi còn phải chờ cậu ấy."
"Là chàng trai xinh đẹp kia phải không." Vạn Năng tiên sinh không nhìn thẳng, nói lòng vòng. "Vừa rồi cậu ấy đã lên xe khác rồi, chắc là có chuyện gì gấp, đúng rồi, tôi có thể mượn di động anh một chút không?"
Vạn Năng tiên sinh phiền vì mình chưa làm gì nhiều mà đã mượn được di động của Tào Vĩ, anh nhân lúc Tào Vĩ quay sang chỗ khác thì mở ra WeChat của Tào Vĩ ra, sau đó tìm đến nick của Thành Chích —— gửi tin nhắn —— rồi xóa tin nhắn.
Sau khi làm xong, anh nhìn về đôi mắt lấp lánh của Tào Vĩ.
...... Mẹ nó, lương tâm thiệt bất an!
"Vậy tôi đi trước, cảm ơn." Nói xong câu này, Vạn Năng tiên sinh bước vào xe của Tào Vĩ trong xe, nghênh ngang rời đi.
Tào Vĩ vui tươi hớn hở nhìn xe mình chạy xa, sau đó lộ ra nụ cười mỹ mãn.
Sau khi hưng phấn trôi qua, Tào Vĩ bình tĩnh lại, lúc này mới nhớ đến Thành Chích, lầm bầm trong bụng, cũng không biết cậu ta đang làm gì, tối nay về nhà thế nào cũng phải thuyết giáo một phen.
Thế nhưng hiện tại, cứ bỏ Tiểu Chích qua một bên, trước mắt sửa xe giúp Vạn Năng tiên sinh vẫn quan trọng hơn.
Tào Vĩ mang tâm trạng tốt rời khỏi chỗ này, ấn chìa khóa một cái, một chiếc xe xanh ngọc đầy hoa lệ kêu lên.
Tào Vĩ dọc theo xe xoay hai vòng dọc theo xe, không nhìn ra chỗ hỏng nào hết, anh bước vào trong, nổ máy, tiếng động cơ phát ra thật êm tai.
Làm một lão tài xế chỉ cần nghe tiếng đã biết được trạng thái của xe - Tào Vĩ: "......"
Thần tượng của tôi dùng một chiếc Bảo Mã (BMW) lừa lấy cái xe rách của tôi, rất gấp, online chờ trả lời!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]