Mặt của người đàn ông bị đẩy ra, anh đơn giản ngẩng đầu đứng lên, hai tay đang che mắt của Thành Chích lộ ra một kẽ nhỏ, vừa nhìn xong lại nhịn không được mà ngọa tào thêm cái nữa.
Thật đúng là đàn ông nhìn sẽ im lặng, phụ nữ nhìn sẽ rơi nước mắt.
Nói thử coi ai cũng đều là con người hết mà, vậy cái mặt này của anh ta sao mà nuôi ra được thế, chẳng lẽ là vận may trời cho thiệt sao?
Thành Chích thấy qua rất nhiều soái ca rồi, đương nhiên thấy nhiều nhất chính là vị soái ca phản chiếu trong tấm gương mà cậu soi suốt hai mươi mấy năm trước, đúng ———— bản thân cậu chính là một soái ca luôn làm người ta phải chết mê chết mệt.
Có thể khiến cái kẻ nhìn soái ca nhiều như ăn cơm bữa như cậu nhịn không được mà lộ ra phản ứng này thì chỉ có thể là người trước mắt thôi. Không chỉ đơn giản đẹp trai thôi đâu, khí chất cũng là không ai sánh bằng, nếu như dùng một từ để hình dung, Thành Chích cảm thấy chỉ có một câu đủ để miêu tả người đàn ông này.
——Sinh ra ở vạch đích cmn rồi!
Bên tai Thành Chích văng vẳng lên câu nói của Thẩm Hương, em không cần biết mặt mũi anh ấy ra sao, chỉ cần em thấy anh ấy, em sẽ biết anh ấy chính là Khang Trần.
Thành Chích nhăn mũi lại, ngẩng đầu lên một cách đứng đắn, cậu nhớ tới chuyện Khang Trần chính là ông chủ của truyền thông Vô Cực, thế nên mới mở miệng: "Khang......"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-cau-ta-tro-thanh-sieu-sao-gia-gai/2578870/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.