"Đột biến à.. hay đấy" Một thanh niên trẻ trong bộ đồ trắng dài tới chân. Nói xong, cậu ta mở to mồm cười phá lên vì thích thú, nụ cười ấy mang một tham vọng rất lớn, nghe như điềm báo của những tai ương sắp ập đến.. điềm báo của những chuỗi ngày mất dần hy vọng.. nhưng cũng giống như điềm báo cho sự kết thúc của chặng đường dài dằng dặc trước mắt.
Ngày thứ hai.
6 giờ sáng.
Chớp chớp đôi mắt ủ rũ, mất vài giây thì Jill mới nhìn rõ tường trần nhà. Cô vịn tay, uể oải ngồi dậy thì nhận ra mình đang nằm trên giường bệnh. Đảo đầu xung quanh, thấy cửa sổ đóng với phong cảnh bên ngoài là thành phố đang lụi tàn, có vài bông hoa héo úa trong cái bình sứ đầy bụi được đặt trên chiếc tủ sắt cạnh giường, đồng hồ trên tường điểm 6 giờ 19 phút. Ở góc phòng, một cậu bé đang co quắp ngồi ngủ trên chiếc ghế bành màu xám, hơi thở đều đặn phát ra trong căn phòng tĩnh mịch đủ để Jill nghe thấy. Do sức còn yếu nên cô chỉ ngồi im, gọi nhỏ:
"Psss! Bé, dậy đi bé, bé ơi!"
Cậu nhóc hơi giật mình nhẹ, tỉnh dậy quay đầu về phía giường, rụi mắt nhìn kĩ lại rồi ngạc nhiên:
"Ủa chị! Chị tỉnh rồi à?"
Jill gật đầu cười mỉm, hỏi:
"Tên em là?"
"Nick" Nick hồn nhiên trả lời.
Jill mở to mắt, hỏi tiếp:
"Nick! À đúng rồi.. em là em trai anh Ri đúng không?"
Nick nghiêng đầu, lấy tay gãi tai:
"Em trai? Uầy! Nghe cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-con-mua/2628695/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.