Không giống như một màn chào hỏi thông thường, mà những đứa trẻ và người đàn bà lạ mặt hành động nhanh gọn lẹ với nhóm của Ri là tước hết đồ balo, vũ khí trên người rồi nhốt hết xuống dưới căn hầm của tòa biệt thự này.
Ở dưới hầm, chỉ có một chiếc ghế sofa nằm ngang ở góc, hai bóng đèn nối xuống sợi dây công tắc treo thòng lọng bên trên, vài tấm nệm cũ nhưng trông vẫn khá sạch sẽ, một chiếc hòm trống rỗng bên trong với cái nắp mở toang. Cửa hầm thì làm bằng gỗ bọc vài miếng sắt cứng ở viền nên việc trốn thoát là điều không thể. Ai cũng cố gắng mò các ngóc ngách với hy vọng tìm thấy thứ gì đó có thể dùng để cậy lỗ khóa của cánh cửa, chỉ có Jill thì ngồi lặng im trên ghế, ngẫm nghĩ về gương mặt của những đứa trẻ mà vừa nãy cô nhìn thấy. Khuôn mặt đứa nào cũng ngây thơ song hành cùng sự can đảm, ý trí kiên cường khi chúng giương cung lên. Nhưng có một điều lạ là trang phục chúng mặc chỉ có duy nhất một màu trắng, da thì cũng trắng nhưng lại trắng như thể chúng đã từng hoặc vừa mới sống trong môi trường thiếu ánh sáng mặt trời quá lâu vậy. Còn người phụ nữ kia, Jill để ý thấy cô ta cũng mắc áo trắng nhưng tà áo dài đến đầu gối, nhìn giống bác sĩ hoặc có thể là nhà khoa học hay tiến sĩ gì đó. Jill hơi mừng rỡ nhưng cũng khá lo lắng vì rất có thể người này liên quan tới sự kiện bùng phát virus hoặc ít nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-con-mua/2628680/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.