Sáng ngủ dậy vươn vai thật rộng, đánh răng rửa mặt một cách bình tĩnh chứ không còn vội vàng như mọi hôm. pha một cốc cà phê sữa rồi đứng cạnh cửa sổ và vừa nhâm nhi từng hụm, vừa ngắm cảnh bên ngoài lại vừa quay vào ngắm Jill đang ngủ. Lâu rồi Ri mới thấy thoải mái tới mức này. Thậm chí cuộc sống trước khi đại dịch xảy ra còn không bằng thế này. Phải chăng đại dịch xác sống có một chút gì đó gọi là cơ hội để mỗi người trải qua cảm giác tự do, đắm chìm vào sự bình yên mà trong cuộc sống thường nhật trước đây khó có thể giành lấy được.
Ri nhắm mắt uống một hụm cà phê sữa cuối cùng trong cốc, hít một hơi sâu rồi thở ra thật mạnh. Đặt cốc xuống bàn, mắt mở, miệng cười và chính thức bắt đầu một ngày mới.
Cậu chạy xuống dưới nhà và tới xưởng rèn, vừa đi vừa chào hỏi mọi người:
"Cháu chào cô, Cô Andy!"
"Chào buổi sáng ạ, bà Katty"
"Ây! Cô chú buổi sáng tốt lành nhé"
"Nè mấy đứa, về phụ mẹ Andy đi kìa, mới sáng ra đã đá bóng rồi hả? Hì hì!"
Tới xưởng lò rèn, Ri chào ông thợ rèn mang tên Hill và nói:
"Tối qua ông ngủ tốt không ạ, ông Hill? Ông giúp cháu một việc được không?"
Hill cười tươi, đáp:
"Hề hề! Tôi ngủ ngon lắm lãnh đạo Ri, cậu cần gì vậy?"
Ri khách sáo:
"Ui dời! đừng gọi cháu là lãnh đạo mà, cứ gọi cháu là Ri thôi cũng được"
Rồi cậu nói:
"Ờm...ông có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-con-mua/2628630/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.