Thẩm Quyền trở về nhà thay quần áo, làm bài tập về nhà tới 6 rưỡi tối thì dừng lại. Hắn xoay người ra khỏi phòng ngủ, vươn tay với ba lô treo trên móc.
Quán lẩu bọn họ hẹn nhau nằm ở cuối con đường, khuất sau tàng cây xanh rờn. Khói trắng bốc lên nghi ngút từ những chiếc bàn kê rải rác ngoài cửa. Mới 6 rưỡi tối mà bên trong đất chật ních người, bàn ghế lộn xộn, tiếng nói cười vang tận lên tầng 3. Quán lẩu xập xệ, bẩn thỉu tới gai người, bé chỉ bằng một nửa khoảng sân nhà bà ngoại hắn.
Hắn dừng xe đạp ở cửa hàng tiện lợi gần đó, xoay người bước vào. Đám Nguyễn Công Vinh đã chờ sẵn ở đó, một tên vẫy tay với Thẩm Quyền, hắn bèn tiến lại gần, ngồi xuống cạnh tay thủ lĩnh.
"Mày đến muộn."
Nguyễn Công Vinh bỏ rau vào nồi lẩu, mỉm cười nói.
"Xin lỗi, em phải nấu cơm cho bố mẹ trước đã rồi mới đi ăn được."
"Không sao."
Tên này lại đang tính kế gì đây?
Thẩm Quyền không nói gì, tập trung vào gắp thịt trong nồi lẩu. Thái độ của Nguyễn Công Vinh trong quán ăn vẫn như mọi ngày nhưng trực giác của Thẩm Quyền nói với hắn rằng, đây không phải là một buổi đi ăn đơn thuần.
Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sợ.
"Em muốn ăn thêm thịt ba chỉ bò."
"Để anh gọi phục vụ."
Toàn bộ đồ ăn này trên mặt bàn là Nguyễn Công Vinh gọi, chỉ khi người khác mở miệng ra đòi hỏi gã mới gọi thêm.
Nước lẩu đỏ rực như hoa phượng sôi sùng sục, bọt nước bắn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-buom-thoat-xac/985418/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.